Sunday, October 18, 2009


Một phần dãy nhà đối diện bên trái nhà mình. Căn nhà nhỏ ngoài cùng là nhà bác Hồng, một trong những thứ hiếm hoi không hề thay đổi sau 8 năm. À, có, căn nhà cũ kĩ hơn. Căn nhà cũ không được sửa sang vì 3 con trai của bác Hồng, 2 người đã lần lượt chết vì AIDS, người thứ 3 cũng đang trong giai đoạn cuối. Mở đầu thiên niên kỉ, cả một thế hệ thanh niên trong xóm thay nhau chết sau những năm tháng nghiện ngập chích hút rồi đến HIV-AIDS. Đó là nơi mình đã sinh ra và lớn lên.

Những kẻ kinh hãi, không cho phép những đứa trẻ bị nhiễm HIV được đến trường cùng những đứa trẻ khác thật điên rồ.

2 comments:

  1. Buồn nhỉ. Bây giờ nơi đó thế nào rồi?

    ReplyDelete
  2. Quê tớ á? Ừm, đương nhiên sau những "bài học" như thế thì mọi người đã biết cái gì nên và không nên, tệ nạn ma tuý cũng đã giảm đi nhiều, nhưng chưa hết được.

    Mà việc không cho trẻ em nhiễm HIV đến trường không có ở chỗ tớ đâu :), đấy là tớ đang nghĩ đến những nơi khác. Ở chỗ tớ không rõ có đứa nào bị nhiễm không.

    ReplyDelete