Tuesday, January 1, 2013

Mộc Châu ký sự

:)  :)  :)  :)  :)  :)  :)  :)  =)) =)) =)) =)) =))

Hôm nay mới đi chơi Mộc Châu về. Về đến Hà Nội tiết trời ấm hơn hẳn, nhưng đường sá thì bụi bặm mịt mù không chịu được, ghét thật (nghĩ lại có khi "ấm" không phải do tiết trời mà do khí thải xe máy ô tô các kiểu T__T). Mộc Châu thì lạnh quá làm mình cũng thấy rất sung sướng khi đã đến giờ về, chẳng mặn mà chuyện ở lại gì cả.

Hôm đầu tiên đi đường, ngồi sau xe máy quấn đủ kiểu áo quần mà vẫn có lúc lạnh đến nỗi mình lơ mơ ngủ bay bổng, ngẫm lại không biết có phải do lạnh quá mà dần mất ý thức (kiểu sắp ngất) không. Lúc đó khoảng 2h chiều xe đi lên đèo Thung Khe, sương mù mịt, bọn mình đã chạy xe từ 7h sáng, ngấm đủ kiểu gió rồi, lên đến đó càng thấy lạnh buốt thấu. Khí lạnh luồn qua mấy lớp quần xuyên vào chân, dội vào đầu mình hàng tràng những chữ "Lạnh, lạnh quá!" liên tiếp. Lạnh quá mà chẳng biết làm sao, lại quay ra tính hay là cố gắng đừng nghĩ đến cái lạnh nữa, điều khiển đầu óc sang chuyện khác đi, kiểu như đang ngồi thiền ấy. Thế là mình tập trung thả đầu óc lơ lửng, kết quả sau mấy phút không thấy lạnh nữa thật. Nhưng mình cũng dần không biết mình đang làm gì ở trong tình trạng nào, cứ mơ mơ màng màng, mãi sau đứa bạn dừng xe kêu mình dậy mặc bộ quần áo mưa cho đỡ lạnh mới hoàn hồn trở lại. Nhớ đời!

Lên đến Mộc Châu lại càng lạnh. 7h tối đi bộ ra ngoài ăn cơm ngắm phố xá, quần áo vẫn quấn lớp lớp chẳng thua lúc đi xe là mấy, thế mà vẫn lạnh! Gió thổi lạnh buốt đầu tuy đã trùm mũ và tay vẫn cứng ngắc dù đã đeo găng da. Thật không thể tin nổi!! Mình đang đi bộ giữa phố xá cơ mà, có phải phóng xe trên đèo đâu!! Xây xẩm mặt mày vì lạnh, vừa cuốc bộ vừa cầu mong mau chóng về đến phòng kết thúc chuyến hóng gió ban dêm này.

Nhưng về đến phòng cũng nào đâu có được ấm! Phòng trọ đơn sơ, giường đơn 2 đứa nằm có 1 chiếc gối và 1 tấm chăn bông mỏng tang vừa đủ đắp. Mặc kín từ đầu đến chân rồi trùm nguyên cái áo phao dày dặn chui vào chăn ngủ, cố hết sức nằm sát đứa bên cạnh mà sáng hôm sau tỉnh dậy mình vẫn nhớ là đêm qua thấy lạnh :| . Mình bắt đầu nghĩ không hiểu làm sao người ta sống được ở đây. Ngày đầu tiên của chuyến đi đã khiến mình muốn quay trở về Hà Nội ngay lập tức, không thấy gì chỉ thấy lạnh lạnh lạnh tái tê tê tái...