Monday, October 24, 2011

У каждой души есть свой ангел - хранитель
Он не знает, что такое покой и сон
Он всегда рядом...

Тучи затянули луну, горы укрыв облаками
Звёзды падали и разбивались об камни.
Яркий свет слепил волны, зажигая море,
Яркий свет повести, только в до миноре.
Упал на землю уставший, он от боли стонал
И мысли одни, что это жизни финал.
Падает снег на раны, но почему-то не тает,
Умирать наверно рано, кровь землю питает.
Он посмотрел на небо, из последних сил,
Увидел яркий свет, который его так слепил
Рядом стояла девушка в красивом белом платье
И нимфа золотая цвета солнца на закате.
При к руки, тёплым ласковым, нежным,
Что согреет холод, даже гор снежных,
Среди минут мятежных, всё было как во сне
Она попрощалась и растаяла во тьме.

Ангелам нельзя любить, таков небесный закон,
Но ты помнишь, что я слышу каждый вздох и стон
В радости и в беде, рядом только с тобой,
Берегу тебя я, ангел - хранитель твой.

Лучи из солнца раннего, на месте ран его,
Но нет уже той девушки, что в сердце его ранила.
Остались в памяти минуты того вечера
Прошло не мало лет с момента их последней встречи.
И каждый день у моря, с надеждою на чудо
Он сидит у моря, слушая его этюды.
Когда взойдёт луна, вот уже как восемь лет,
Ждёт, когда придёт она, но её всё нет и нет.
Через годы скитаний, всё своей чередой,
Испытания жизни, он вернулся домой,
И вроде всё как всегда, светит та же луна,
Но чего-то не хватает, будто в сердце она.
Не нашёл себе места, он побежал к берегу
Он её найдёт, и в это верил он.
И где-то там вдалеке уже знакомый свет
На фоне лунного неба, её силуэт.

Ангелам нельзя любить, таков небесный закон,
Но ты помнишь, что я слышу каждый вздох и стон.
В радости и в беде, рядом только с тобой,
Берегу тебя я, ангел - хранитель твой.

Sunday, October 9, 2011

Hà Nội Thu

"Chủ nhật đẹp trời. Thu Hà Nội dịu êm. Người Hà Nội lắng đọng."
Vừa đăng status tổng kết ngày cuối tuần lên Facebook đã thấy ngay 4 người ấn "like", sợ thật.

Đăng tiếp bài "Paperweight" nhạc phim "Dear John" lên nghe trước khi đi ngủ (tìm mãi mới ra tên) (mà phim này 2 tuần liền mình mở 3 lần xem chưa xong, khả năng bỏ dở thật đáng kinh ngạc) kèm dòng ghi chú "Gonna have a pretty good night. And it's just cruel to force me to get up early in the morning +_+". Bài này nghe mê thiệt, ca từ cũng superb, mỗi tội ướt át quá khả năng ứng dụng của mình (những lời này chắc 6-7 năm nữa nói nghe mới hợp được).

Ca từ bài hát trên dẫn đến comment dưới đây của mình: "Had a pretty good night that day. And it was very cruel indeed to force me to get up that early in the next morning (what a pity, can I call it "morning" when it wasn't even "dawn" yet?). Forget it, crazy me". Crazy me, mình biết, mình biết, viết ra những dòng này là quá sơ suất, đã tính đến chuyện xóa ngay sau khi đăng xong. Nhưng rồi thấy cũng chẳng để làm gì, chán vì phải suy nghĩ "nên" hay "không nên". Just forget it.

---------

"Hà Nội thiếu anh thì không thể là Hà Nội", bàn tay vuốt nhẹ má Hà Nội và nét mặt đột nhiên mang vẻ nghiêm trang khi đôi mắt dừng lại trên khuôn mặt thân thương nói những lời từ tận trái tim.

---------

Hôm nay viết toàn thứ quái đản nhỉ? Đọc không giống kết quả của một ngày đẹp trời lắm, nhưng mà this is it ^^, ngày mai mình sẽ viết lại đẹp hơn vậy, cho lời từ biệt Hà Nội :) .

Sunday, October 2, 2011

Dạo này mình ít viết blog, gần như có thể nói là không viết. Ngược lại mình đọc rất nhiều, có thể nói hầu như không làm gì ngoài đọc.

Hai hôm nay mình lại bắt đầu nghe classical, lần này là Richter, album "Richter in Prague". Khá thú vị là quyển sách mình đang đọc cũng có dính dáng đến Czech (và phong cách viết của Milan Kundera có vẻ "ăn rơ" với âm nhạc của Richter) - cuốn "Những mối tình nực cười" mở đầu bằng truyện "Sẽ không ai cười". Quả là chẳng đáng cười tí nào, chỉ thấy nực cười.

Điều thứ nhất về cuốn sách khiến mình ngạc nhiên là cuốn sách khá "cổ", từ năm 1968, cổ hơn nhiều so với mình hình dung lúc nhìn thấy nó trên giá sách. Thứ hai là cuốn sách chẳng dễ đọc tí nào, khá khó gặm, hoặc cũng có thể mình dành cho nó quá ít tập trung và hứng thú (mình đổ lỗi một phần cho dịch giả - Cao Việt Dũng, nhưng rõ ràng lỗi của dịch giả nếu có thì cũng rất nhỏ).

Mình đi ngủ đây. Mình ốm thật rồi.

P.S: Đơn vị tiền tệ của Séc là curon.