Sunday, June 29, 2014

Giấc Mơ Về Những Ngôi Đền

Đêm qua (sáng nay) mình nằm mơ một giấc mơ thú vị. Hình như mình đã từng mơ về nơi này trước đó, một khu đất có nhiều ngôi đền nằm rải rác từ thấp lên cao, nhưng lần trước mình mơ về đền phía trên, bây giờ mình mơ thấy đền phía dưới. Khung cảnh trong mơ phủ màu xám đen, thỉnh thoảng sáng lên một vài màu sắc khác của các vật thể nổi bật, và cảnh vật rất đẹp, khiến mình thấy dễ chịu.
Mình mơ mình ngồi trên nền đất trước một hồ lớn trên con đường dẫn vào đền. Hồ nước này chạy vòng quanh lối đi, có khúc rộng, có khúc hẹp, tạo thành hình chữ U trước đền. Ngôi đền đó chắc hẳn giống mấy ngôi đền Nhật, mình không vào đền nên không có khái niệm rõ ràng, nhưng không gian rộng rãi, trang nghiêm, thấp thoáng một vài cột đá đặt đèn dọc đường đi gợi cho mình cảm giác đó. Và mình ngồi trên con đường nhỏ, lối vào đền bên tay trái, nhìn sang hồ nước phía bên đường chính lớn đối diện.

Mình đang ngồi nói chuyện với một người phụ nữ, rồi thấy trên lạch nước ngay trước mặt ào xuống một đàn vịt trắng. Đàn vịt bơi nhanh vun vút, chỉ thấy màu trắng và phần đuôi nhọn nhô lên. Lũ vịt nhìn khẩn trương, và đang kiếm được nhiều mồi nên có vẻ rất vui tươi phấn khởi. Bầy vịt chúi đầu xuống nước tìm mồi, rẽ nước bơi vun vút. Cả đàn đều đặn bơi theo một hướng rồi lại quay ngược lại dọc theo lạch nước. Sóng nước đen nổi lên óng ánh theo nhịp chuyển động của bầy vịt. Màu lông vịt trắng nổi bật giữa khung cảnh mờ tối khiến mình ngắm nhìn chăm chú say mê. Thực là khung cảnh thú vị không mấy khi được thấy.

Sau đó mình còn thấy mình ào xuống hồ nước, ở khúc hẹp và nông khuất bên tay trái (chứ không phải ở hồ lớn trung tâm), để nguyên quần áo vẫy vùng một lúc thỏa thuê (đáng tiếc là trong mơ em cũng không bơi được).

Mình thích các giấc mơ của mình. Trong mơ giống như mình được sống và trải nghiệm một thế giới khác, hoàn toàn thoát khỏi các quy luật ràng buộc của thế giới thực. Tại đó những điều bất thường xảy ra một cách bình thường và những điều không thể đơn giản dễ dàng hiện ra trước mắt. Như là vườn dưa hấu khổng lồ mọc dưới hồ nước, tòa tháp nhọn bằng pha lê óng ánh vàng, đồng hoa tím phát sáng trong đêm, tàu hỏa chạy diễu ngang bầu trời... Những khung cảnh tuyệt đẹp không bao giờ tồn tại trong thế giới thực, và mình được ngắm nhìn khung cảnh đó với cảm giác rất thật, with my own eyes :)) . Tỉnh dậy thấy như mình vừa xem một bộ phim. Oh I love dreaming!

------------

Mình nhớ các cảnh đẹp trong giấc mơ của mình, giống như sau khi tỉnh dậy thì mình ngồi nhớ lại, phác họa khung cảnh đó một lần nữa trong đầu, cụ thể chi tiết hết mức có thể. Rồi mình lưu "file" ảnh đó lại (hãy tưởng tượng dùng phím Print Screen chụp màn hình), để sau đó mỗi lần mình muốn nhìn thấy cảnh đẹp đó thì lại ngồi xuống và lôi file ảnh đó ra trong đầu, chiêm ngưỡng bằng trí nhớ... Một cách thú vị để thư giãn với bộ sưu tập các cảnh đẹp trong mơ mình có được cho đến bây giờ :) .

Friday, May 16, 2014

Hãy nghe anh cả nói chuyện này.

http://www.bbc.co.uk/vietnamese/vietnam/2014/05/140514_vietnam_china_war_possibility.shtml

Chẳng biết nói gì hơn, mỗi lần nghe nhắc đến từ "vịnh Bắc Bộ" trong lời nói của lão quan thầy Trung Quốc là thấy tức muốn ói máu. "Sự hợp tác tốt từ Việt Nam ở Vịnh Bắc Bộ". Để mất Hoàng Sa, chịu thua thiệt phần Vịnh Bắc Bộ, chẳng lẽ "giữ mối giao hảo láng giềng" là đồng nghĩa với cắt đất?

Bất tài và nhu nhược là có tội.

Khi đã mất Hoàng Sa và Trung Quốc một mình nghênh ngang phát biểu quyền lợi của mình dựa trên đường 9 đoạn thì chuyện giàn khoan như ngày hôm nay sao tránh được. Vậy mà vẫn có những người không biết nhìn trước hiểm họa, vẫn muốn sánh vai bên "anh cả" sao? Bây giờ thì cầu đến ai đây? Một mình Việt Nam liệu sắm được cả hai vai nạn nhân và người hùng? Nghĩ đến chỉ muốn thở dài, đứa con rơi của xhcn, giờ là "con dơi", không bên nào muốn tiếp nhận.

Giàn khoan như là hòn đảo nhân tạo, một lô cốt trên biển đánh dấu vùng quyền lợi của Trung Quốc. Đặt được giàn khoan rồi, thì vùng xung quanh giàn khoan sẽ mặc định là của Trung Quốc vì Trung Quốc dùng vũ lực quản lý, muốn nói gì? Giống như giàn khoan này có thể sừng sững ở đó, là vì nó thuộc vùng biển quanh quần đảo Hoàng Sa - giờ "đã" là Tây Sa của Trung Quốc. Trung Quốc cần gì ai công nhận? Chỉ cần súng Trung Quốc ở đó, tàu Trung Quốc ở đó, người Trung Quốc ở đó, vài trăm năm sau nó lại không nghiễm nhiên được cộp mác "Chinese"? Rồi lại có thêm một cái giàn khoan nữa trong vùng quanh giàn khoan hiện tại, lại tiến thêm về bờ biển Việt Nam.

Chẳng lẽ mình nên đi thăm đảo Lý Sơn sớm khi vẫn còn có thể? Chết mất với cái ý nghĩ này.

Đừng nghĩ tôi sẽ đổ máu khi nghe những lời kêu gọi. Tôi không đổ máu mình ra vì sự ngu ngốc vô dụng của kẻ khác. Tôi có thể bỏ cả cuộc đời vì Tổ Quốc, đơn giản vì đó là gia đình, họ hàng, quê hương tôi. Nhưng những kẻ đẩy đất nước đến hiện trạng này, trước hết phải cúi đầu sám hối.

Friday, March 7, 2014

They want me to work hard. I'm working hard and I'm gonna work harder.
They want me to go fast. I will run really fast.

Ngày làm việc đầu tiên có thể nói là quá mức mong đợi của mình. Mình thấy rất ổn. Mình sẽ chán chết nếu thấy 1 ngày trôi qua và không có thứ gì biến chuyển so với ngày hôm qua. Không còn gì tuyệt vời bằng tối đến tổng kết lại 1 ngày và mình có thể đếm được những việc đã được hoàn thành trong ngày hôm nay.

P.S: Quá mức mong đợi vì mình vừa được đề nghị làm việc cả sáng Chủ Nhật, và một vài buổi tối, cho 1 vị trí khác song song với công việc hiện tại. Okay, let's see how far you can go.


Thursday, March 6, 2014

Big Big World




I'm a big big girl
in a big big world
It's not a big big thing if you leave me
but I do do feel that
I do do will miss you much
miss you much...

I can see the first leaf falling
It's all yellow and nice
It's so very cold outside
like the way I'm feeling inside

I'm a big big girl
in a big big world
It's not a big big thing if you leave me
but I do do feel that
I do do will miss you much
miss you much...

Outside it's now raining
and tears are falling from my eyes
Why did it have to happen?
Why did it all have to end?

I'm a big big girl
in a big big world
It's not a big big thing if you leave me
but I do do feel that
I do do will miss you much
miss you much...

I have your arms 
around me warm like fire
but when I open my eyes
You're gone...

I'm a big big girl
in a big big world
It's not a big big thing if you leave me
but I do do feel that
I do do will miss you much
miss you much...

I'm a big big girl
in a big big world
It's not a big big thing if you leave me
but I do feel I will miss you much...
miss you much...

Em là cô gái mạnh mẽ
Giữa thế gian rộng lớn
Nên sẽ không phải là điều gì to tát
Nếu anh rời bỏ em
Nhưng em hiểu,
Em sẽ nhớ anh vô cùng

Em thấy chiếc lá đầu tiên rơi xuống
Sắc vàng đẹp xinh
Bên ngoài trời lạnh lẽo
Y như cái lạnh trong lòng em

Em là cô gái mạnh mẽ
Giữa thế gian rộng lớn
Nên sẽ không phải là điều gì to tát
Nếu anh rời bỏ em
Nhưng em hiểu,
Em sẽ nhớ anh vô cùng

Ngoài trời đang mưa rơi
Nước mắt em cũng đang rơi
Tại sao phải như vậy?
Tại sao phải kết thúc?

Em là cô gái mạnh mẽ
Giữa thế gian rộng lớn
Nên sẽ không phải là điều gì to tát
Nếu anh rời bỏ em
Nhưng em hiểu,
Em sẽ nhớ anh vô cùng

Đôi tay anh đang bao bọc em
Ấm như ngọn lửa
Nhưng em mở choàng mắt ra
Và anh biến mất rồi

Em là cô gái mạnh mẽ
Giữa thế gian rộng lớn
Nên sẽ không phải là điều gì to tát
Nếu anh rời bỏ em
Nhưng em hiểu,
Em sẽ nhớ anh vô cùng

Saturday, February 15, 2014

Lost Control




-------------------------------


bài này từng rất ám ảnh anh trong nữa năm trời


em nghe bài này ko bị ám ảnh
chỉ thấy rất dễ chịu

vì em không thất tình =))

ủa, bài này về thất tình à =))

nghe lại lyric đi cô gái


em chỉ nghe giọng anh nào đó hát thật ngọt, thật êm
với nghe được mấy câu chán nản so cool

hay nhất là, giọng ngọt vậy
nên lời dù rất thảm
cũng ko thấy sầu
chỉ thấy giống như được an ủi
đây là kiểu em thích nhất
lời rất thảm, nhưng hát chỉ có đẹp, ko có sầu
ko cố tình làm vẻ sầu bi
sầu bi nghe nhiều đâm mệt -> ghét

và em sẽ dựa vào bài này mà làm tiêu chí chọn bài cho album Doom Metal mang cái tên For Rainy Nights bá đạo: buồn và đẹp
và ko sầu ko thảm
làm người ta đứng trong đường hầm mà thấy được ánh sáng
-------------------------------

Life.. has betrayed me once again
I accept that some things will never change.
I've let your tiny minds magnify my agony
and it's left me with a chemical dependency for sanity.

Yes, I am falling... how much longer 'till I hit the ground?
I can't tell you why I'm breaking down.
Do you wonder why I prefer to be alone?
Have I really lost control?

I'm coming to an end,
I've realized what I could have been.
I can't sleep so I take a breath and hide behind my bravest mask,
I admit I've lost control
Lost control...

[Lyrics & Music: D.Patterson]


-------------------------------
A good fellow once told me, this song obsessed him, for half a year, more or less. In return, I said that it didn't happen to me at all, no obsessions, only cosy feelings. He pointed out that it was because I did not suffer a heartache, or more particularly (which he did not spit out), a betrayal, with the demand of me to listen to the song carefully again. I did like he said. And this is what I heard: "Life has betrayed me once again".
You know what is the best in this song to me? The word "Life". First line of the song showed up and I knew that it was what I wanted to hear, what I wanted to know.
The good fellow of mine told wrong. The song announced that it was Life that had betrayed you. Not any girls, or any kind of human being, did that to you. That may be the wisest, the worthiest listening thing on earth to me. It ain't a big deal. It's just Life (has betrayed you) (once again).

And I enjoyed the rest of the song, a little smile on the lips. What could matter anymore, when you already knew the greatest secret of the universe (Your Life has betrayed you). The following lines brought the taste of poetry to my mind, as I accepted the fact which was just told previously.
"Yes, I am falling... how much longer 'till I hit the ground?
...Do you wonder why I prefer to be alone?"
I am falling. That's fine. I wonder how much longer till I hit the ground, I'm curious about it. I am breaking down, that's just a step down, a fall. Whatever it could be, it wouldn't be what you could imagine. I probably prefer to be alone, to not condemn you more.

And the stream flows, telling me I'm coming to an end. If Life is the only counted reason for all of the whole thing happening, then I should just shut the fuck up and admit to myself that I've lost control, all the way. I lost the right of control, my so rightful right to my life. I let it go that way. That is my responsibility. And my fucking responsibility now to my life is to choose, to fall or not to fall. To be or not to be.

After all, it's not the message of the song that I've just written above. Create your own catchy thoughts of this song as I created mine there.

P.S: Sorry I haven't learned yet how to write all these things not in English. There's always something freaky about me. Be kind and wise!

-------------------------------
Tôi cảm thấy nghe Doom giống như nghe nhạc vàng, một chút chậm, một chút sầu, một chút rời rạc, và được nghe để tự thấy thương mình.
-------------------------------