Monday, March 29, 2010

Ngủ & Mưa

Lâu lắm rồi mới thiếu ngủ vật vờ đến thế này. Đơn giản thôi, vì lúc nào thấy "đói" ngủ một chút là mình đã tự cho phép bản thân "mở tiệc" ngay, nên không bao giờ đến mức "vật vờ". Nhưng cảm nhận rõ sự thiếu thốn giấc ngủ như vậy lại là minh chứng cho việc mình đã "hoạt động" chăm chỉ như thế nào. Thì rõ là nếu học tập và làm việc theo đúng lịch thì tránh sao được thiếu ngủ, với tình trạng mình dạo này :| . Nên, có thể nói, thiếu ngủ như hôm nay lại là một việc đáng ghi nhận :D, và sự thực là mình đã có một ngày rất hiệu quả với một số "bài học" được tiếp thu.

Ngoài ban-công đang mưa. Mưa xuống cảm nhận rõ ngay sự khác biệt. Chỉ nghe tiếng mưa rơi cũng đủ thấy cuộc sống dường tươi mới hơn. Tiếng mưa rơi, thứ thanh âm khiến mình sẵn sàng tắt ngay bất cứ bản nhạc nào đang nghe...

Ngủ thôi, sáng mai được nghỉ Triết, tạ ơn trời đất ^:)^ .

Soko




Trời, chính thức "đổ" Soko sau bài này!
Absolutely!

Down gấp down gấp, cũng hơi "hiếm" nhỉ . Link tải.

I will never love you more than the drummer of flaming lips
I will never love you more than Woody Allen movies
I will never love you more than the White album of the Beatles
I will never love you more than God only knows

I will never love you more than DVD's night with my girlfriend
And we talk about stupid things like feelings and men
I will never love you more than my boyfriend when I was 14
Even if he's now an asshole, I will never love you more

And you say, you love me more than everything
And compared to me everything is nothing...

I will never love you more than meeting Paul McCartney
And we asked him to play a song on my Ukulele
I will never love you more than my Scandinavian Tour
Which was more than paradise, I wish you remember it too

I will never love you more than dancing to Phil Spektor
I will never love you more than my Casiotone keyboard.
I will never love you more than Daniel Johnston himself
Find More lyrics at www.sweetslyrics.com
For me he's more than God, I will never love you more

And you say, you love me more than everything
And compared to me everything is nothing

Ohh this is sweet, I just wonder what it means

You say you love me more, than all the girls you have had before
Even more than music, even more than yourself
Even more than everything, but it's just a lie
So I will never love you more, than anything

I will never love you more than singing in the shower
I will never love you more than my Mac computer
I will never love you more than having a daughter
I will never love you more than peanut butter

I will never love you more than kisses all day
I will never love you more than cuddles all night
I will never love you more than kissing girls lips when they're really pretty

I will never love you more
I will never love you more

I 'll Kill Her



Youtube gợi ý cho mình một bài hát của Soko, mở ra rồi mở đến bài này :D . Giọng hát dễ thương như đứa trẻ và ca từ "I 'll kill her" chẳng ăn nhập gì với nhau cả :D, nghe đáng thương đến tội nghiệp, nhưng phải công nhận là rất dễ thương :x .

Mình thấy đoạn dễ thương nhất là đoạn này :
"I would have met your friends
We would have had a drink or two
They would have liked me 'cause
Sometimes I'm funny
I would have met your dad,
I would have met your mum, she'd have said
"Please, can't you make some beautiful babies,"
So we would have had a boy called Tom
And a girl called Susan born in Japan"

Dễ thương thứ 2 là đoạn cuối "Man, I told you... I really, I.. I mean.. I 'll kill her, for real! " :D .

Saturday, March 27, 2010

Lullaby

Колыбельная - Витас
Lullaby - Vitas



Спи, малыш, усни
Пусть тебе снятся сны
Розовый слоник в саду
Баю, баюшки баю
Розовый слоник в саду
Баю, баюшки баю

Спи, малышка, усни
Пусть тебе снятся сны
Золотая рыбка в пруду
Баю, баюшки баю
Золотая рыбка в пруду
Баю, баюшки баю
Баю, баюшки баю
Баю, баюшки баю

Thursday, March 25, 2010

The Day Before You Came

Lời gợi ý cho cách nên viết thư tỏ tình :) .





"The day before you came"

I must have left my house at eight because I always do
My train, I'm certain, left the station just when it was due
I must have read the morning paper going into town
And having gotten through the editorial, no doubt I must have frowned
I must have made my desk around a quarter after nine
With letters to be read, and heaps of papers waiting to be signed
I must have gone to lunch at half past twelve or so
The usual place, the usual bunch
And still on top of this I'm pretty sure it must have rained
The day before you came

I must have lit my seventh cigarette at half past two
And at the time I never even noticed I was blue
I must have kept on dragging through the business of the day
Without really knowing anything, I hid a part of me away
At five I must have left, there's no exception to the rule
A matter of routine, I've done it ever since I finished school
The train back home again
Undoubtedly I must have read the evening paper then
Oh yes, I'm sure my life was well within its usual frame
The day before you came

I must have opened my front door at eight o'clock or so
And stopped along the way to buy some Chinese food to go
I'm sure I had my dinner watching something on TV
There's not, I think, a single episode of Dallas that I didn't see
I must have gone to bed around a quarter after ten
I need a lot of sleep, and so I like to be in bed by then
I must have read a while
The latest one by Marilyn French or something in that style
It's funny, but I had no sense of living without aim
The day before you came

And turning out the light I must have yawned and cuddled up for yet another night
And rattling on the roof I must have heard the sound of rain
The day before you came

"Oh yes I'm sure my life was well within its usual frame...".

Wednesday, March 24, 2010

Monday, March 22, 2010

Blue


Đi về đâu cũng là thế, buồn kia còn trong dáng ngồi...
Cô đơn xa xưa từ giây phút nào... Đến vô cùng.

"Cái lạnh đó... Các người làm sao hiểu được".
Takahiro Aramaki...
About Winter.

* Ảnh trong bài đăng không phải của mình. Kết quả google cho từ khóa "Blue sky".

Sunday, March 21, 2010

Chưa Bao Giờ







Đăng lại một bài hát trên blog của July. Bài hát này thật đặc biệt, có cảm giác buộc phải lắng nghe từ đầu đến cuối. Một trong những nguyên nhân "buộc phải" lắng nghe là vì mình chẳng hiểu gì cả :D, chỉ thấy ca từ đẹp kiểu kì lạ.

Bây giờ em biết vì sao gặp nhau biển xô sóng trào
Ngồi nghe chiều im gió lặng giữa muôn vàn hoa
Đi về đâu cũng là thế, buồn kia còn trong dáng ngồi
Thiên đường xưa khép lại từ muôn năm rồi.

Trong cơn mơ đêm nhẹ như gió
Trôi qua không gian và nguôi lãng dần
Những điều tôi chưa nói với em
Hôm chia tay cây vừa trút lá
Hôm chia tay ô cửa vẫn sáng đèn
Hát gì lên đi đêm quá yên

Trôi theo cơn mơ dòng sông chói chang
Trôi theo cơn mơ niềm đau rất thật
Có bình yên nào không xót xa
Em nơi đây hay còn đâu đó
Cô đơn xa xưa từ giây phút nào... đến vô cùng

Bây giờ em biết vì sao gặp nhau biển xô sóng trào
Ngồi nghe chiều im gió lặng giữa muôn vàn hoa
Đi về đâu cũng là thế, buồn kia còn trong dáng ngồi
Thiên đường xưa khép lại từ muôn năm rồi

Trong cơn mơ đêm nhẹ như gió
Trôi qua không gian và nguôi lãng dần
Những điều anh chưa nói với em
Hôm chia tay cây vừa trút lá
Hôm chia tay ô cửa vẫn sáng đèn
Hát gì lên đi đêm quá yên

Trôi theo cơn mơ bờ sông chói chang
Trôi theo cơn mơ niềm đau rất thật
Có bình yên nào không xót xa
Anh nơi đây hay còn đâu đó
Cô đơn xa xưa từ giây phút nào... đến vô cùng

Bây giờ em biết vì sao gặp nhau biển xô sóng trào
Ngồi nghe chiều im gió lặng giữa muôn vàn hoa
Đi về đâu cũng là thế, buồn kia còn trong dáng ngồi
Thiên đường xưa khép lại từ muôn năm rồi

Thiên đường đã khép nguồn cơn
Từ hôm dòng sông rũ mình
Quên được không những điều đã bao giờ qua
Quên được mỗi sáng mùa đông
Nhìn ra ngày sương giá về
Quên được không những điều ta chưa bao giờ

Thiên đường đã khép nguồn cơn
Từ hôm dòng sông rũ mình
Quên được không những điều đã bao giờ qua
Quên được mỗi sáng mùa đông
Nhìn ra ngày sương giá về
Quên được không những điều ta chưa bao giờ.

Chưa bao giờ.

Chẳng hiểu sao dạo này rất "cảm" nhạc Việt :D . Nếu không nhầm thì bài đăng tiếp theo cũng sẽ là nhạc Việt :) .

Saturday, March 20, 2010

Hoa Tím Ngoài Sân



Một ngày tình cờ
Trên đường phố tôi có bàn chân em
Mặt trời thì hồng
Còn trên cây khế có nhiều tiếng chim
Và rồi một ngày
Một ngày đã qua, không ngày nào hơn
Con đường vẫn đợi
Mà đâu thấy, đâu thấy bước chân em...

Từ lâu lắm đã vắng em trên con đường này
Cây bây giờ lá rụng, gió heo may
Và cơn gió còn muốn theo chân ai mỗi ngày
Để lại mùa thu theo lá bay bay...

Em đừng đi! Xin em đừng đi!
Vì ai đó còn chưa nói với ai điều gì
Ngày ngày mặt trời hôn lên bước chân
Và hoa tím vẫn rơi đầy sân...

Con đường chưa quen tên bàn chân
Bàn chân đã lãng quên con đường nhỏ
Ai vội đi để ai còn đứng đó
Tìm bàn chân ai trong tiếng lá rơi

Bài này Bằng Kiều chỉ hát một lời, Hà Trần hát thì có thêm một phần lời nữa, nhưng trước giờ mình thường nghe Bằng Kiều hơn nên lại thấy Hà Trần hát nghe lạ lạ :D .

Câu "Con đường chưa quen tên bàn chân" thì Hà Trần hát là "Chưa quên tên", có vẻ hợp lý hơn, nhưng như đã nói, mình toàn nghe Bằng Kiều hát "Chưa quen tên" nên ở đây cũng để lời là "Chưa quen tên", với lại mình thích "Con đường chưa quen tên bàn chân" hơn :) .

"Em đừng đi xin em đừng đi, vì ai đó còn chưa nói với ai điều gì... Con đường chưa quen tên bàn chân, bàn chân đã lãng quên con đường nhỏ..." Muốn hát được cao như Bằng Kiều :( .

Nhất định "luyện" bài này trên sannhac ^^.

Friday, March 19, 2010

If You Were Gone







Không thật sự hay, nhưng đủ để muốn nghe đôi khi. Và ca từ "worth to listen to". Mình thích cách nói "worth to" trong tiếng Anh. Dịch thế nào nhỉ? Nghĩ sao cũng thấy tự hiểu (một cách mơ hồ) thì hay hơn là tìm ra một cụm tương đương trong tiếng Việt (được hiểu là "dịch"). "Đáng để nghe".

If you were gone, the moon would lose its brightness
Without your smile the finch would sing no more
And once in a while some waves would sigh with sadness
Remembering two lovers walking by the shore

If you were gone, the days would all be pointless
And in the night I 'd sing a song so blue
A song about spring
And every happy moment
When I had all the time alone with you

But you 're right here, and nothing could be better
So take my hand and stay with me till dawn
And while the wind is playing with your sweater
I can't imagine life if you were gone

But you 're right here, and nothing could be better
So take my hand and stay with me till dawn
And while the wind is playing with your sweater
I can't imagine life if you were gone

If you were gone the world would lose its meaning
Without your love how could I smile again?
And though the sun would always keep on shining
I 'd never shine without my dearest friend.

But you 're right here, and nothing could be better
So take my hand and stay with me till dawn
And while the wind is playing with your sweater
I can't imagine life if you were gone.

"But you 're right here, and nothing could be better."

A B C D E F G...

Exhausted. Buổi về muộn nhất trong tuần này.

Cả buổi hôm nay chỉ học mỗi Tiếng Anh, chính xác là chỉ học mỗi bảng chữ cái, mà chính xác hơn nữa là học một nửa bảng chữ cái. Đầu tiên hỏi có biết "Alphabet song" không, biết chứ, ok, hát. A B C D E F G... P ... ừm ừm ừm. Ok, chỉ mới thuộc đến P, và chỗ L M N O rất lộn xộn. Hát lại nào, tập nốt đoạn sau bài hát. Q R S T U V W X and Y and Z. Mãi không thuộc :| , bỏ qua, hôm nay "làm việc" đến phần P đã.

Phần sau của buổi học thì làm ngược lại : không được HÁT bảng chữ cái, phải ĐỌC. Nguyên nhân : cu cậu hát rất trơn tru (do trí nhớ nhạc) nhưng không hề có khái niệm âm mình vừa hát ra là chữ cái gì, và có thể HÁT nhưng không ĐỌC được bảng chữ cái :D . Và mình bắt đầu một công cuộc mới. Kể ra thì hơi dài dòng, tóm lại mình đã làm đủ kiểu mình cho là hữu dụng để cho 16 chữ cái vào được đầu thằng nhóc. Cuối cùng sau 2 tiếng rưỡi Hin cũng viết đúng được 16 chữ cái đầu tiên của bảng chữ cái, quy trình : đọc đúng các chữ cái theo thứ tự, sắp xếp các chữ cái theo đúng thứ tự, tìm ra và chỉ các chữ cái theo đúng thứ tự, viết các chữ cái theo đúng thứ tự. Riêng phần viết thì phải làm thành mấy phần : viết riêng các chữ cái rời rạc (để biết chữ gì viết thế nào), nghe mình đọc bảng chữ cái và viết theo, cuối cùng là tự viết bảng chữ cái.


Lần đầu tiên Hin xếp đúng thứ tự bảng chữ cái. Trong lúc mình đi lấy máy ảnh chụp thì cu cậu nhảy nhót lung tung chiếu tia laser từ cây đèn bé xíu vào đám chữ cái dưới sàn nhà. Mình chụp xong tấm này và ngạc nhiên phát hiện một điều rất thú vị : tia laser (vốn chỉ in lên sàn với 1 chấm nhỏ) đã quét một đường cong ngang chữ H đúng lúc máy ảnh mình bắt được :D . Thú vị thật, mọi chuyển động tình cờ phải trùng hợp một cách đáng ngạc nhiên, thậm chí nếu mình cố tình chụp có khi còn không được :D . Đường cong rất hoàn chỉnh chính xác vào chữ H. Mình chỉ cho Hin thấy và nói : "Em thấy nó chiếu vào chữ H không, chữ H có gì hay không?" Lắc lắc lắc. "Đồ ngốc, chữ H là chữ cái đầu tên em đấy thôi" :D . Một sự ngẫu nhiên đặc biệt thú vị thế mà không nhận ra, thật đáng buồn cho kẻ không có khái niệm về bảng chữ cái trong đầu :)) .



Đọc đúng bảng chữ cái, được nghỉ, và đây là thành quả của mấy phút nghỉ giải lao (Hin tự chụp).



Hai cô trò ngồi tập đọc bảng chữ cái. Ngồi yên nào (để chụp ảnh). Phát hiện có lúc nó ngoạm tay mình :| , nhưng máy ảnh không bắt đúng lúc ấy.



Giờ thì viết bảng chữ cái nào, tập trung viết cho đúng.



Mải miết viết viết... Mỗi dòng vàng rực là một lần viết sai phải viết lại.


Xong một nửa bảng chữ cái. Nghĩ : tại sao việc học bảng chữ cái lại quan trọng thế này? Có thật sự cần phải nhớ các chữ cái theo đúng thứ tự không? Hôm nay mình cho Hin học bảng chữ cái vì hôm qua học Tiếng Anh, Hin nói khá tốt nhưng viết thì sai lung tung, không hiểu mình đang viết gì. Mẹ Hin cũng giải đáp hộ mình : vào lớp 3 Hin sẽ học bằng Tiếng Anh luôn, từ nào không hiểu cô giáo sẽ đánh vần cho, vì thế phải biết rõ bảng chữ cái. Bé Thủy thì không cần mình hỏi đã thông báo luôn : "Sang năm Hiển sẽ đi Mỹ, học ở đó luôn, Hiển quốc tịch Mỹ mà". Ừm thế à. Hóa ra mình đang dạy bảng chữ cái tiếng Anh cho một người Mỹ cơ đấy.

Có một lúc nghỉ giải lao, Hin cầm điện thoại mình chạy lung tung rồi tự nhiên hò hét hát nghêu ngao cười khanh khách vang phòng mà chẳng hiểu tại sao. Cu Linh mách "Nó đang ghi âm đấy" :| . Ghi âm xong bật lại nghe càng cười dữ hơn :| . Bé Thủy nhận xét : "Chị Ly lúc nào buồn lấy cái này ra nghe là hết buồn ngay!". Lại nữa, dạo này mình hay ngạc nhiên thật.

Hin


Chị có đang làm việc vô ích không nhóc?

But you 're so lovely.

Ngày hôm nay thì có vẻ đúng như chị Trang nói thật, xem ra mình thật sự phải suy nghĩ về một phương pháp dạy hiệu quả rồi. Cố gắng nào.

"Chị thấy tên Hiển rất khó gọi, chị gọi em là Hin nhé" ... Nghĩ ngợi... Gật đầu : "Cũng được". ^^. Ok, Hin Hin, Hin Hin :D .

Wednesday, March 17, 2010

Cu Hiển

Cái Blogger này vui thật, cứ phải đêm hôm khuya khoắt mới vào được, còn đâu là "Connection has timed out" :| , chẳng hiểu nổi. Thế là lại thêm lý do thức khuya, nhưng tự nhủ lòng sẽ không quá khuya, dạo này trông "hoang tàn" quá mức có thể chấp nhận được rồi.

Hôm nay buổi học của mình không mang lại cảm giác hài lòng lắm. Học trò cứ nhấp nhổm xin làm xong bài này cho em nghỉ, nguyên nhân là vì mấy đứa nhóc còn lại đang bày một trò rất hấp dẫn : buộc một sợi dây vào chiếc ghế, đầu còn lại được luồn qua một cái móc trên tường, ngay gần tầng 2 của chiếc giường, rồi đứng từ giường tầng 2 kéo cái ghế lên, mục đích là từ tầng 2 ngồi vào chiếc ghế, tụt xuống sàn nhà... Thế thế... Ảnh minh họa :


Đây là ở giai đoạn cái ghế đã được kéo lên, và sắp sang giai đoạn một đứa nhảy lên ghế ngồi. Đứa đó chính là nhóc học trò mình - Hiển, vì thằng anh nó - Linh, có vẻ không đủ nhẹ để sợi dây có thể chịu được. Mình và Thủy - nhóc lớp 5 chị họ của Hiển phải đỡ dưới ghế rồi mới cho Hiển ngồi lên được, không thì chắc cu cậu cũng chẳng dám ngồi :D . Vấn đề là ghế chưa xuống đến đất thì chàng ta đã nhào khỏi ghế xuống cái ghế bành bên dưới :)), chắc hẳn ngồi kiểu này cũng không được dễ chịu lắm. Người bày ra trò này hình như là Linh, nhưng dù là đứa nào bày ra thì lúc mẹ về cả lũ cũng sẽ bị mắng thôi :)) .

Với tình trạng náo loạn thường xuyên trong phòng như thế thì cũng khó trách Hiển cứ nhăm nhe đòi nghỉ, làm mình phải liên tiếp lôi cu cậu trở lại bàn học làm bài tập. Cũng phải trở lại thôi, dù sao Hiển cũng ngoan mà, nhưng rõ là không muốn chút nào :D . Được cái trò bấm giờ trên điện thoại có vẻ có tác dụng không ngờ, cu cậu rất khoái chí cứ đòi tự mình ấn nút và hăm hở để giải xong bài sau nhanh hơn bài trước. Bài đầu tiên làm hết 8 phút (vừa viết vừa chống bút vừa nghĩ vừa tranh thủ liếc mấy đứa kia), bài thứ 2 hết 2 phút, bài thứ 3 hết 1 phút (thực ra là 1 phút 44 giây nhưng Hiển cứ thấy số "1" là được rồi :D). Như thế toán hôm nay học khá tốt, nhưng Tiếng Việt thì khá thê thảm, Tiếng Anh thì mới chỉ kịp làm thử 3 câu bài tập, sai cả 3 :| .

Tình trạng học hành :


Tự thấy tấm này rất xứng đáng đặt làm hình nền desktop :D .

Bonus : "À, em đái dầm đấy". "Thế à?!". "Vâng, đái dầm mà ướt cả 2 giường luôn". (Từ tầng 2 xuống tầng 1...) Tội nghiệp đứa nằm giường dưới =)) .

Buổi Thứ 2

Hôm nay cả cô cả trò đều mệt. Trò thì là vì do cô bắt học tử tế chứ không được chơi nhiều như hôm qua, cô thì do tối qua thiếu ngủ lử đử cả ngày nay, lại thêm mới chỉ gặm được chút bánh mì cho bữa tối. Nhưng nhìn chung buổi học hôm nay khá tốt, trò bộc lộ sức học kém :| , và nội dung học hôm nay là giúp trò khắc phục khoản "kém" này.

Tối nay gặp mẹ của trò một chút. Tá hỏa khi được mẹ nhóc chỉ cho tờ chương trình ôn tập cho kì thi của nhóc vào ngày 18/3 sắp tới. Chỉ còn 2 ngày :-s , và liếc qua cô thấy trò phần nào cũng chưa tốt :| . Giờ thì có thể biết mẹ nhóc hẳn không được hài lòng lắm khi thấy những nội dung nhóc học được mà cô ghi lên bảng tối qua. Cô cũng hơi đoán được và lo thế rồi. Xem ra mẹ nhóc không phải kiểu phụ huynh trả tiền để thấy con mình học được những thứ thầy cô không dạy ở trường (vì chắc cũng không đến lượt cô dạy nhóc), mà mẹ nhóc muốn trả tiền để thấy điểm số ở trường của nhóc tăng lên thì hơn. Haizz, biết thế là được rồi, sẽ chú ý hơn vậy.


Lôi quyển sách dán tranh "Tàu hỏa" ra, bóc một hình, tìm xem miếng này phải dán vào chỗ nào trong sách. Tìm, tìm, tìm... Cô cũng tìm giúp, tìm, tìm... Tìm không ra :| . "Tìm không ra thì dán lên trán vậy", bộp bộp, sau đó di chuyển vị trí :D .


Lạ thật, bọn trẻ con bây giờ rất "dạn" máy ảnh, không những không ngại mà còn rất tự nhiên trước máy ảnh :-? . Công nhận "mẫu" như thế chụp cũng sướng ^^.

Tuesday, March 16, 2010

Gia Sư :D

Buổi gia sư đầu tiên của mình :) .

"Học trò" là một nhóc lớp 2, xinh, ngoan hiền, dễ thương, mỗi tội đôi mắt to của em ý không nhìn lên mình mà cứ cắm cúi xuống bàn (dù trên bàn không có gì) suốt cả buổi học. Đến lúc chơi thì không sao, nhất là lúc em ý nhảy lên bàn và ... cúi xuống nhìn mình :)) .

Cậu học trò của mình hơi vất vả với môn Toán một chút (làm mình càng quý, giống mình hồi trước ghê :)) ), tiếng Việt chưa kiểm tra kĩ nhưng có vẻ đỡ hơn, tuy cũng chưa thật ổn ("Em 'vé' hình con rồng"/" 'Vẽ' chứ, không phải là 'Vé' "/(Bối rối)"Tại vì em sinh ở nước khác, không sinh ở nước này nên em không nói chuẩn được" -> Xạo, em sinh ở Mỹ thật nhưng em tập nói ở Việt Nam cơ mà, mà âm tiếng Anh của em cũng có hơn gì người Việt đâu :)) ). Tiếng Anh thì chưa học đến, nhưng mình đã phải chỉnh chữ "red" từ "res" sang "red" :D , và bài hát bảng chữ cái đến "h, i" thì ".... m, n..." :)) . À chữ "white" em ý lặp lại âm không đúng (có lẽ do không xác định được âm), toàn là "guay", khiến mình cuối cùng phải làm một việc rất phản khoa học là "Đọc 'g-oai-goai-t' " (nói được "guai" là tốt rồi, tha cho âm "t").

Xem ra sở trường của học trò mình là vẽ :D . Vẽ hình rồng khá đẹp, một con rồng Á lai Âu được tô điểm với đủ thứ sức mạnh - vũ khí từ trí tưởng tượng phong phú. Em ý còn khoe mình cả quyển vở vẽ, rất khoái chí thấy mình biết Naruto, Kakashi, Sasuke, Gara làng Cát... (nhưng quên mất Hokage Đệ Tứ - bố Naruto và cô bé gì đó) và đoán ra mấy thứ vũ khí vẽ trong vở là phi tiêu, rìu, chùy... (có cái súng bắn bão táp mà mình đoán là súng bắn dây, vì nhóc vẽ một đống bùng nhùng dưới họng súng :)) ).

Ngoài vẽ thì nhóc này có vẻ cũng rất giỏi môn thủ công :D , kể với mình hôm trước vừa làm một "dây xúc xích" rất dài (là những vòng tròn giấy dán lồng nối vào nhau thành sợi dài), mình bảo lấy ra đo xem dài bao nhiêu, nhưng công việc phải tạm gác lại vì nhóc làm phép tính nhân dở quá, hôm sau tính tiếp vậy.

Kết thúc buổi học đầu tiên lúc 8h15 (thật ra theo lịch mình dạy từ 5h30 đến 7h30, tại hôm nay nói chuyện nhiều quá :D). Nếu không có gì thay đổi thì kể từ hôm nay mình có một cậu học trò nhỏ rất đáng yêu :-> .


Nội dung buổi học đầu tiên được tổng kết, ghi lên bảng cuối giờ học. Để nhóc và cô biết hôm nay học được những gì, để mẹ nhóc biết hôm nay mẹ trả tiền cho cái gì.

P.S 1 : Bé Thủy nhìn mình lúi húi chụp ảnh tấm bảng (may quá, tưởng máy ảnh hết pin từ chiều, đã định lôi điện thoại ra chụp), hỏi : "Vì hôm nay là buổi đầu tiên chị làm gia sư nên chị chụp ảnh lại à?". Ngơ ngác [không ngờ bị hỏi (đúng) thế], trả lời : "Không, để mai chị kiểm tra xem Hiển có chép đúng không thôi" :D .

P.S 2 : Hôm sau đến thấy hình mặt cười của mình đã bị "xuyên tạc" thành hình mặt méo mắt nổ đom đóm lưỡi lè ra *_* . Tác giả là cu Linh (mấy đứa kia tố cáo và "bị cáo" cũng không ngại ngần nhận tội :| ), ngoài ra thì ngay khi mình vừa vẽ xong cu Đôn cũng đã nhăm nhe xóa thành hình mặt buồn rồi, hừm hừm.

Sunday, March 14, 2010

IQ Test

Ngồi buồn không có gì làm nên kiếm bài IQ Test thử chơi. Kết quả khá thú vị :D .

Có 5 câu trắc nghiệm, 3 câu về toán học - logic, 2 câu về xã hội. Sau một lúc mò mẫm thì mình nhận được kết quả sau :




Tổng kết : 3 câu toán - logic đúng hết, 2 câu xã hội sai toàn tập =)), đặc biệt sai câu về ngôn ngữ =(( .

Đi vào cụ thể :
Câu 1 : Nghĩ mãi không ra, hồi trước rất khoái kiểu dãy số này, chán quá, đoán bừa -> đúng :)) . Mà cái quy luật này thì mình ngàn đời không tìm ra, đầu óc chẳng muốn dính đến toán :| .
Câu 2 : Dễ và thú vị :) . Thú vị ở chỗ : dù nhìn theo hàng ngang hay hàng dọc để đoán quy luật thì mình vẫn luôn tìm được quy luật đúng :) , mình thường thấy quy luật chỉ theo 1 hàng hơn.
Câu 3 : Lại đoán :)) .
Câu 4 : Chỉ nhớ 198x, đoán 1984 cho gần (mình còn nghĩ phải khoảng 1987). Mà chung quy lại sao phải nhớ chính xác cái này?? Mình còn chẳng biết trong album "Thriller" có những bài nào.
Câu 5 : Sai câu này thì hơi buồn, nhớ là khoảng 5.000 nhưng không có đáp án ấy nên chọn 4.700, ai dè nhiều hơn thế nhiều.

Tiện thể copy luôn bài mở rộng của câu 5 :


Bảo tồn ngôn ngữ

Trung bình cứ 2 tuần có một ngôn ngữ chết. Đến cuối thế kỷ này, gần một nửa thứ tiếng trên Trái đất sẽ biến mất. Nhiều nhà khoa học đang cố gắng ghi chép lại chúng cho thế hệ sau.

Ông Nikolaus Himmelmann không tự nhận mình là người cứu rỗi: "Nghe quá long trọng, gọi cái mà chúng tôi đang làm là bảo tồn thì đúng hơn". Nhiệm vụ của nhà ngôn ngữ học này là ghi chép lại những ngôn ngữ đang "hấp hối", trong số khoảng 6.500 thứ tiếng khác nhau trên Trái đất.

Khái nghiệm "chết", theo Himmelmann cũng lại là quá căng thẳng. Theo ông, đây là một sự thay đổi ngôn ngữ. Đó là một quá trình tự nhiên và năng động. Nhiều phần của tiếng nói cũ thường được tiếp nhận mang theo, ngôn ngữ tách ra, và một ngôn ngữ mới thành hình.


Thí dụ được biết đến nhiều nhất là tiếng La tinh. Tiếng nói của những người Roma xưa kia chỉ còn sống trong tòa thánh Vatican, ngoài ra là một ngôn ngữ chết. Nhưng các ngôn ngữ phát triển từ tiếng La tinh thì vẫn còn sống động, như tiếng Italy và tiếng Tây Ban Nha.

Vấn đề là ở chỗ những ngôn ngữ đang bị đe dọa ngày nay chưa được phổ biến rộng rãi như tiếng La tinh. Đó là những ngôn ngữ mà vào thời nở rộ chỉ được một vài nghìn người thông thạo, ngày nay chưa đến 50 người.

Cần những gì để bảo tồn một tiếng nói

Nhà ngôn ngữ học người Mỹ David Harrison, cũng như ông Himmelmann là một chuyên gia về những ngôn ngữ đang bị đe dọa, mô tả các vấn đề khó khăn trong việc bảo tồn này: "Khi một ngôn ngữ hấp hối, các nhà ngôn ngữ học thường gặp phải tình trạng là chỉ còn những người già nua yếu sức biết nói mà lại có thể là sống rải rác trong một vùng rộng lớn".

Để ghi chép lại khuôn khổ cơ bản của một ngôn ngữ người ta cần "vài nhà ngôn ngữ học và 2 đến 3 năm". Nhưng thường thì các nhà ngôn ngữ học không có nhiều thời gian như thế, vì sự chuyển đổi ngôn ngữ diễn ra ngày nay với một vận tốc rất nhanh. "Chúng ta sống trong một nền kinh tế thông tin toàn cầu", Harrison nhận xét. "Tính áp đảo của một vài ngôn ngữ làm thiệt thòi cho những ngôn ngữ nhỏ".

Toàn cầu hóa đã góp phần làm cho một vài ngôn ngữ lớn - dẫn đầu là tiếng Anh - xâm nhập đến tất cả những nơi hẻo lánh của Trái đất và đẩy lùi những ngôn ngữ nhỏ ở đó.

Nhưng tốt hơn cả là tất cả mọi người trên toàn thế giới đều nói cùng một thứ tiếng? Điều này sẽ đơn giản hóa thông tin, tiết kiệm thời gian và tiền bạc - và việc học từ vựng tốn nhiều công sức cũng sẽ không còn nữa? Cớ gì lại phải cố gắng bảo tồn ngôn ngữ?

Nhà nghiên cứu về ngôn ngữ Himmelmann phản đối: "Tôi cho rằng một ngôn ngữ thống nhất toàn cầu là điều không thể. Nếu như ngôn ngữ chỉ là phương tiện thông tin, thì đã có một thứ tiếng nói toàn cầu từ lâu rồi. Nhưng ngôn ngữ cũng có chức năng tạo văn hóa và vì thế mà có tiếng nói khác nhau".

Nhà ngôn ngữ học so sánh việc ghi chép lại một ngôn ngữ – tức thành phần phi vật chất của văn hóa với việc bảo tồn một thành tựu văn hóa hữu hình: Mặc dù kim tự tháp không còn được sử dụng cho những mục đích nguyên thủy nữa, chúng vẫn còn đứng trong sa mạc ngày hôm nay - và không ai lại có ý nghĩ phải giật sập chúng đi.

Tái sinh một ngôn ngữ phụ thuộc vào người dân bản địa

"Những nhà ngôn ngữ học chỉ có thể góp một phần vào việc bảo tồn tiếng nói", bà Silvia Kutscher từ Viện ngôn ngữ học của Đại học Cologne nói. "Thí dụ như viết lại văn phạm. Điều đó có thể tạo thêm động lực và tự tin. Nhưng tái sinh một ngôn ngữ phụ thuộc vào người dân bản địa. Phải chính họ mới làm được."

Hồi sinh một ngôn ngữ cũng có thể thành công, thí dụ như tiếng Hebrew. Cùng với việc thành lập "Hội đồng ngôn ngữ Hebrew" trong năm 1889, việc phục sinh cho ngôn ngữ của Kinh Thánh được bắt đầu. Ngày nay tiếng Hebrew được hằng triệu người sử dụng như tiếng mẹ đẻ.

(Theo VnExpress).

Bài trắc nghiệm này mình làm tại http://www.cannao.com, ai rảnh rỗi có hứng thú vào làm chơi, cũng hay :) .

Saturday, March 13, 2010

Two Fish

Click to Mix and Solve

Lâu lắm mới chơi xếp hình trên Jigzone. Hình 48 mảnh classic xếp sướng ghê, nhìn vào biết ngay mảnh nào nằm ở đâu ^^. Mình xếp con cá hồng trước, vì mảnh thấy đầu tiên là một mảnh của con cá hồng, rồi đến mảnh thứ 2 ngay cạnh... Vừa ghép vừa nghĩ "Nhìn ngon quá" :x, béo tròn ^^. Nhưng mà loại này thì ăn chẳng ngon đâu, cá cảnh thôi, ăn còn không được chứ chưa nói chuyện ngon :( .

Thursday, March 11, 2010

I Believe In You







Lonely the path you have chosen
A restless road no turning back
One day you will find your light again
Don't you know
Don't let go
Be strong

Follow your heart
Let your love lead through the darkness
Back to a place you once knew
I believe I believe I believe in you
Follow your dreams
Be yourself an angel of kindness
There 's nothing that you cannot do
I believe I believe I believe in you

Vừa đi "hứng" gió Hà Nội về. Lạnh! Đương nhiên. Hà Nội mấy hôm nay lạnh điên cuồng, và mình thì sắp phát khùng với cái kiểu 1 tuần liền nắng đốt như mùa hè, "trốn" đi 2 ngày, về đã được ướp trong nhiệt độ của những ngày lạnh nhất của mùa đông. Chưa bao giờ cầu mong mùa đông nhanh kết thúc như bây giờ :( .

Nhờ Sarica đã tìm ra từ thích hợp miêu tả thời tiết những ngày này : "Buốt". Mình chỉ nghĩ rất đại khái đến được chỗ "Cái lạnh nhọn như những mũi kim bủa vây". Giờ mới thấy vốn từ của mình về chủ đề "Lạnh" nghèo nàn đến tội.

Hôm trước còn định năm sau sẽ lên Sapa vào mùa đông, để "thưởng thức" mùa đông Sapa, nhưng xem ra nếu kiểu lạnh của miền Bắc là thế này thì đành thôi vậy, chỉ có đông cứng chứ chẳng làm được gì :| .

Quay lại với thứ vừa được mình đăng lên chút. Hoàn toàn mê mệt đoạn đầu bài hát, đặc biệt là 2 câu mở đầu, thích tất cả những gì thuộc về đoạn này. Từ đoạn Celine Dion bắt đầu tham gia là bắt đầu hết muốn nghe, không thích bất cứ thứ gì trong đoạn này, đoạn sau lại dị ứng với phong cách opera của Il Divo "Sao phải hát kiểu 'lên gân' như thế?". Hôm nào rảnh rảnh nhất định cắt riêng đoạn đầu ra nghe cho hợp ý.

Nhưng nói chung vẫn thích bài này ghê, vì đoạn mở đầu quá tuyệt...

3N-08



Cảm ơn các bạn cùng lớp của mình :) . Hoa rất đẹp :) .

Wednesday, March 10, 2010

Sinh Nhật 20

Sau sinh nhật 19, quyết định là sinh nhật 20 sẽ phải khác sinh nhật 19 ở 1 điểm : mình sẽ mừng sinh nhật với một người được mình gọi là "Người yêu". Như thế nghĩa là cần thiết có một cuộc tìm kiếm một người đáp ứng đủ những "tiêu chuẩn" sau đây :
1. Luôn có mặt ở Hà Nội, bán kính 15km từ trường Đại học Hà Nội :)) .
2. Cao 1m70 - 1m75. Nặng khoảng 60 - 65 kg (tương ứng với chiều cao cho trước). Đôi mắt đẹp. Giọng nói ấm.
3. Có khả năng khiến mình cảm thấy mình sẽ yêu anh ta ít nhất 1 năm =)) .

Thực ra chỉ cần điểm thứ 3 là đã đủ cho tất cả các "tiêu chuẩn" :D, nhưng 1 và 2 là 2 tiền đề đảm bảo cho 3 =)) . Khỏi nói cũng biết, đến giờ mình vẫn single thì nghĩa là trong số những người mình quen không có ai hội đủ 3 tiêu chuẩn này. Thế nên phải cố gắng tìm vậy. Bắt đầu thôi :D .

P.S 1 : Bài viết này được ghi lại sau khi kết thúc một bữa tiệc sinh nhật được mình đặt tên là "Hội nghị bàn tròn của những người độc thân vui vẻ chia sẻ kinh nghiệm yêu đương" :| , quy tụ đủ mọi thành phần tuổi tác và "thâm niên" yêu đương, từ năm nhất cho tới đã là "trâu ngựa", từ chưa từng yêu cho tới đã chia tay tới tính chuyện cưới... Chậc chậc, phải nói là xôm tụ, và trong bối cảnh đó mình đã công bố 3 "tiêu chuẩn" trên đây, đồng thời nhận được lời hứa hẹn nhiệt tình giúp đỡ từ tất cả các bạn thân yêu.

P.S 2 : Lúc thắp nến, mình ước "Ước năm nay có người yêu. Ước năm nay gặp được tình yêu của đời mình" ^^. Chị Quạ phán : "Ước cái gì thực tế một chút đi" :| (Đã gọi là ước thì nghĩa là không trông chờ được gì vào thực tại rồi còn gì, hic hic). Nghe lời chị : "Ước năm nay được đi du lịch nước ngoài" (trong lúc "ước" thì nghĩ : "Lào cũng được" :)), "thực tế" mà). "Ừ, được đó", vẫn là chị Quạ. Vấn đề duy nhất còn lại là mình thổi tắt 16 cây nến trong một lần, và 3 cây còn lại trong 3 lần tiếp theo :| . Thế mới bảo đã là điều ước thì khó thành hiện thực mà.

Thế nên mình sẽ không ước, có việc khác phải làm :D .

Tuesday, March 9, 2010

19 Tuổi...

19 tuổi...

Trời, sắp già đến nơi rồi! Từ gần chục năm nay mình đã quen dửng dưng nhìn mỗi sinh nhật đến rồi đi, thấy chẳng có gì khác cả, 18 tuổi thì có khác gì 15 hay 13 đâu, đọc lên thấy đều như nhau, mà căn bản là mình chẳng bao giờ thèm nghĩ xem sinh nhật lần này là sinh nhật thứ bao nhiêu của mình. Nhưng mà thời kì an nhiên tự tại ấy sắp qua rồi, bắt đầu từ sinh nhật này mình biết mình già vì mình bắt đầu ngồi đếm xem mình bao nhiêu tuổi :| . Đến sinh nhật thứ 20 chắc mình sẽ ngồi khóc vì cái nỗi mình già rồi mất :(( . A a a a, chẳng muốn nghĩ đến, vẫn còn 1 năm nữa để tránh phải đối diện với sự thật này.

Có lẽ 18 tuổi hay 15 tuổi thì không có gì khác nhau thật, vẫn là một đứa học sinh vô công rồi nghề ngày ngày cắp sách đến trường, cố gắng không gây phiền nhiễu cho nhị vị phụ huynh đang phải "bảo hộ" mình. Nhưng từ tuổi 18 sang 19 thì sẽ phải khác, từ tuổi 19 sang 20 lại càng khác. Khác thế nào nhỉ? Khác rằng mình đã là sinh viên thay vì học sinh à?? Chắc không phải thế, vì sinh viên với học sinh thực ra cũng khác gì nhau đâu. Có lẽ điểm khác là ở suy nghĩ. Suy nghĩ rằng vô tích sự được lâu như thế là đủ rồi, và thời gian để mình "được phép" vô tích sự cũng gần hết rồi, phải khác đi thôi. Và thế là con số lớn lên bắt đầu tạo một ám ảnh trong tâm trí :| . Mình thật đáng thương :| .

18 năm. Lâu thế rồi sao? Trong 18 năm qua mình đã có được những gì gọi là của riêng bản thân nhỉ? Thử ngồi tính xem :
- Tài sản : zero. Hôm trước kiếm được 200k nhưng chừng đó không đủ để tạo được cái gì có thể gọi là "tài sản" cho mình cả :| .
- Kiến thức : rất không đáng kể, chưa thấy có được cái gì gọi là kiến thức.
- Bạn bè : vừa đủ. Không có được niềm tự hào rằng mình bạn hữu bốn phương, nhưng rất may mắn là chưa bao giờ phải cảm thấy thiếu vắng bạn bè, và đã là bạn thì đều là bạn rất tốt :) .
- Tình yêu : e hèm, mặt trận thất bại toàn diện của mình, chưa có được "tù binh" nào cả, nhưng bù lại mình cũng chưa từng là "tù binh", he he. Thế xem ra cũng chưa đến nỗi thất bại lắm, phải không nhỉ?

Tạm thời mình mới chỉ nghĩ ra được 4 "mục" này để đánh giá, còn mấy thứ như gia đình công danh sự nghiệp thì đương nhiên là chưa cho vào danh sách được rồi, của "giai đoạn" sau (trừ khi mình "quá độ" :| ) . Lướt qua "bảng tổng kết" khá thảm hại trên mình thấy cần có một số đổi khác sau trong năm thứ 19 của cuộc đời mình :
- Tài sản : một chiếc xe đạp hoặc máy ảnh. Nhiều khả năng sẽ là máy ảnh (nhưng nếu là A-Bike cũng không tệ, mình thật ra chưa bao giờ quên A-Bike cả :) ).
- Kiến thức : cần bổ sung gấp, những thứ kiểu như làm thế nào có được cơm ăn, làm thế nào kiếm được nước uống khi mình bị vứt lên một hoang đảo chẳng hạn.
- Bạn bè : thật ra mình cũng không rõ lắm như thế nào là tốt, nhưng mình vẫn muốn quen biết thêm nhiều người nữa, và đương nhiên phải là những người bạn thực sự.
- Tình yêu : mình không lấy gì làm phiền lòng cho tình trạng single, và cũng chưa hiểu có một tình yêu thì sẽ tốt hơn hiện nay như thế nào, nhưng hình như mình sắp phải đối mặt với ngưỡng 20 :| .

Xong bản tổng kết quá trình 18 năm và sơ bộ kế hoạch năm thứ 19. Theo nhận định của bản thân, mình thấy mình đã mở đầu năm thứ 19 thật sự rất đặc biệt, với một chuyến đi 2 ngày 3 đêm tới Sa Pa và, một cái gì đó mình cũng chưa rõ :D . Chuyến đi này đánh dấu nỗ lực đổi khác của mình đối với những gì mình thu được trong 18 năm qua. Sau chuyến đi này, mình thật sự mong ngóng những đổi khác mình sẽ có tiếp theo trong năm thứ 19. Vậy thì, cùng chào đón năm thứ 19 cùng với những đổi khác đầy mong đợi nào :) .

Rực rỡ như mặt trời.
Mạnh mẽ như gió cuốn.
Mê hoặc như trời đông.
Ngọt ngào như khí thu.

Monday, March 8, 2010

Back To Hanoi

Back to Hanoi. Sa Pa is now yesterday with some beauty of nature, some faces, some smile I long to see again. Holiday was short, as it always be. But it 's really nice to have a dream, even for a while.

Said that "that thing" would help me keep remembering, would remind me of some faces, but I realize I'm forgetting... So fast, huh? :D . It 's really hard to accept.

How to never forget a smile?

Just keep that smile by your side day by day.
But what if it 's something not for me to decide?
So just let go.

Sunday, March 7, 2010

Còn 2 Ngày Nữa :)

Hôm nay là 7/3, nghĩa là còn 2 ngày nữa là đến 1 ngày vô cùng đặc biệt - 1 ngày mỗi năm chỉ có một lần và tính từ lúc nó trở nên đặc biệt tới nay thì cũng chỉ mới có 18 lần. Đó là ngày 9/3 - sinh nhật mình :-> .

Năm nay quyết tâm phải nhận được thật nhiều quà nên những ai không định nhớ sẽ "được" mình nhắc cho nhớ :) (mỉm cười thân ái). Những ai lo lắng không biết tặng gì sẽ được nhiệt tình cung cấp một wishlist đầy đủ và phong phú, tha hồ chọn lựa.

Thế nên, tất cả các bạn thân mến, những người đã từng được mình tặng quà, cả những người mình chưa có cơ hội tặng quà (hứa cố gắng bù đắp), các bạn hãy chuẩn bị tinh thần và vật chất để đem đến cho mình một sinh nhật thật sung sướng với những món quà của các bạn nhé. Cảm ơn các bạn rất rất nhiều ^^. Rất mong nhận được quà của các bạn :) (cười thân ái lần 2).

Bonus wishlist :) .

1. Hộp xếp hình.
2. Sách.
3. Sổ.
4. Sáp màu, bút màu, chì màu.
5. Cốc.
6. Đồng hồ.
7. Mũ rộng vành.
8. Mũ bảo hiểm.
9. Giày.
10. Tất chân.
11. Lọ hoa.
12. Chậu hoa/cây nhỏ (yêu cầu : dễ sống).
13. Vòng cổ.
14. Cài tóc (miền Bắc gọi là "bờm" :| ).

Most wanted :

1. Cốc màu vàng có chữ "Mr. Happy" (và "Miss..." gì gì đấy) ở cửa hàng lưu niệm trên đường Tô Hiệu, ngay chỗ bến xe bus đối diện trường cấp 2 Nghĩa Tân, hình như là 149 Tô Hiệu.
2. Hộp xếp hình Nhật 300 mảnh (có thể mua ở SHome trong Đại học Hà Nội), loại tranh vẽ phong cảnh thì tuyệt vời, còn không thì tranh chụp phong cảnh cũng ok, chống chỉ định tranh mèo (ở SHome rất nhiều tranh mèo, cả hổ :| ).
3. Cài tóc có thể chọn ở cùng cửa hàng với cái cốc, chiếc vải nâu có nơ vàng và nâu :) .
4. Sách : Bách khoa thư lịch sử (đã được chỉ định cho Vancouver + Sarica ^^), "Sa mạc" của Le Clézio, "Nếu em không phải một giấc mơ" của Marc Levy (đã có "Gặp lại" nhưng chưa có cuốn này), "Nỗi cô đơn của các số nguyên tố" của Paolo Giordano. Nói chung cuốn nào hay đều ok, cuốn nào không phải tiểu thuyết càng tốt :D .

Cuối cùng, mình rất thích có một tấm thiệp đi kèm món quà, và một lớp giấy gói đẹp sẽ giúp món quà trở nên hoàn hảo :) . Cảm ơn ^^. Chờ quà...

Thursday, March 4, 2010

Những Giấc Mơ Rực Rỡ







Mình đã từng đăng bài này một lần cho Al. Lần này mình đăng là cho mình.

Ngày hôm nay của mình là những giấc mơ rực rỡ.

Funny Little World



"This silly song I sing" , :) .

Bài này có một câu rất thích, đang xem xét lấy làm "tuyên ngôn" :D .

Wednesday, March 3, 2010

Shy







I can see how you are beautiful,
Can you feel my eyes on you
I'm shy and turn my head away
Working late in diner Citylite,
I see that you get home alright
Make sure that you can't see me, hoping you will see me

Sometimes I'm wondering why you look me and you blink your eye
You can't be acting like my Dana (can you?)
I see you in Citylite diner serving all those meals and then
I see reflection of me in your eye, oh please

Talk to me,
Show some pity
You touch me in many, many ways
But I'm shy can't you see

Obsessed by you, your looks, well, anyway I would any day die for you,
I write on paper and erased away
Still I sit in diner Citylite, drinking coffee or reading lies
Turn my head and I can see you, could that really be you

Sometimes I'm wondering why you look me and you blink your eye
You can't be acting like my Dana?
I see your beautiful smile and I would like to run away from
Reflections of me in your eyes, oh please

Talk to me, show some pity
You touch me in many, many ways
But I'm shy can't you see

I see, can't have you, can't leave you there 'cos I must sometimes see you
And I don't understand how you can keep me in chains
And every waken hour, I feel you taking power from me and I can't leave
Repeating the scenery over again

Sometimes I'm wondering why you look me and you blink your eye
You can't be acting like my Dana?
I see your beautiful smile and I would like to run away from
Reflections of me in your eyes, oh please

Talk to me, show some pity
You touch me in many, many ways
But I'm shy can't you see

Oh baby talk to me, show some pity
You touch me in many, many ways
But I’m shy can't you
I'm shy can't you
I'm shy can't you see

"Sometimes I'm wondering why you look me and you blink your eye..."

Tuesday, March 2, 2010

Veil Of Tears







Question : "How to get permission of parents?"

Câu Trả Lời Hay Nhất Trong Tuần

Poli đang rán bánh. (Poli nặn bánh rất nhanh và đẹp, rán bánh cũng chuẩn nữa :x).
Câu hỏi : "Sao bánh lại phồng lên ở giữa như thế nhỉ?"
Trả lời ngay tức thì : "À bởi vì áp suất bên trong lớn hơn nên đẩy vỏ bánh phồng lên".

Cười ngặt nghẽo :D . Câu trả lời làm mình nhớ đến một câu chuyện cười, khi đứa con nhỏ ăn táo và hỏi bố tại sao quả táo bị đen lại chỗ nó vừa cắn thì được ông bố trả lời là khi tiếp xúc với không khí cấu trúc phân tử lớp bề mặt táo thay đổi dẫn tới việc thay đổi màu sắc :)) (đứa con : " :| ") (hay là một câu giải thích đại loại thế, mình không chắc chắn lắm về đoạn trích dẫn của mình :D).

Poli có vẻ hơi ngạc nhiên khi thấy mình cười rồi cũng cười :D . Mình giải thích lý do mình cười là vì tưởng tượng câu này được giải thích cho một đứa trẻ thì đứa trẻ đó sẽ tội nghiệp như thế nào :D . Thật may mình không phải đứa trẻ đó và mình hiểu áp suất nghĩa là gì :D (ít nhất là mình nghĩ thế :)) ).

Hi hi, nhưng đúng là kiểu trả lời của Poli thật thú vị, nói ngay lập tức không cần suy nghĩ, rất rõ ràng rành mạch :) . Nói như thể đó là một điều đơn giản thật hiển nhiên rõ ràng. Cũng có nghĩa thể hiện người nói thật sự hiểu vấn đề, nắm kiến thức trong lòng bàn tay :) . Lâu rồi mới được nghe một câu trả lời như thế. Bình chọn câu trả lời hay nhất tuần :) .

Monday, March 1, 2010

Just Like Heaven

Hôm nay tự dưng nghe bài này được rất lâu. Nghe mãi nghe mãi, cũng chẳng rõ là mấy lần, mấy phút (thường thì không nghe được quá 7 lần). Chắc là không có liên quan gì tới việc mình mới mua "Gặp lại" (nhân dịp Nhã Nam giảm giá 30%), nhưng nếu nói là có chút liên quan tới việc vừa đọc xong "Rồi sau đó..." thì nghe cũng khá có lý.

Nhưng mà bài này nghe nhiều hình như không có lợi cho sức khỏe :-s.







Show me how you do that trick
The one that makes me scream, he said
The one that makes me laugh, he said
And threw his arms around my neck
Show me how you do it
And I promise you I promise that
I'll run away with you
I'll run away with you

Spinning on that dizzy edge
I kissed his face and I kissed his head
And dreamed of all the different ways I had
To make him glow
Why are you so far away? He said
Why won't you ever know that I'm in love with you
That I'm in love with you

You, soft and only
You,lost and lonely
You, strange as angels
Dancing in the deepest oceans
Twisting in the water
You're just like a dream
You're just like a dream

Daylight licked me into shape
I must have been asleep for days
And moving lips to breathe his name
I opened up my eyes
And found myself alone alone
Alone above a raging sea
That stole the only boy I loved
And drowned him deep inside of me

You, soft and only
You, lost and lonely
You, just like heaven

You, soft and only
You, lost and lonely
You, just like heaven