Sunday, March 8, 2009

Slumdog Millionaire



Mình đã biết tại sao mình lại buồn khi xem xong phim "Slumdog Millionaire".

Lúc cậu bạn ở bến xe bus hỏi "Buồn vì xã hội à?", mình đã nói là không biết nữa. Xã hội như thế thì cũng đáng buồn thật, nhưng mình không đến nỗi buồn vì nó; mình đã nghe những chuyện còn đáng buồn hơn nhiều. Lý do khá là kỳ quặc :( và phải đến bây giờ, khi xem lại lần thứ 2, mình mới nhận ra.

Đó là cái chết của người anh ở cuối phim. Lúc xem đến đoạn đó, có một cảm giác nặng nề ở trong lòng. Đoạn phim đó rất đặc biệt, âm thanh rộn rã của chương trình "Who wants to be a millionaire", tiếng vỗ tay hò reo vang dội, tiếng súng chát chúa và hình ảnh đan xen quay cuồng. Đặc biệt khuôn mặt của Jamal Malik, không hề mỉm cười.

Lần đầu tiên xem bộ phim, mình bị khuôn mặt đó ám ảnh và không hề thấy vui dù cho kết thúc phim rất có hậu. Có cảm giác toàn bộ cuộc đời không mấy hạnh phúc của Jamal Malik in dấu trên khuôn mặt cậu ta.

Lần thứ 2 xem xong, cảm giác đó vẫn tồn tại, cho tới khi Jamal gặp lại Latika. Có lẽ phải tới lúc này mình mới cảm nhận được "happy ending" của bộ phim. Khuôn mặt của Jamal lúc gặp lại Latika, cảm xúc của hai người, tất cả khiến mình thấy dễ chịu. À, chắc là còn có phần đóng góp của màn nhảy múa sôi động ở cuối phim nữa :D, rất thú vị.

Điều mình thích nhất ở bộ phim này là khuôn mặt của nhân vật chính, Jamal Malik :), đi kèm với nó là diễn xuất. Diễn xuất vô cùng chân thật, mộc mạc, tự nhiên, một cảm giác rất khác biệt. Còn gương mặt thì khỏi bàn, mỗi người đều tự thấy được, như câu nhận xét của ông thanh tra "You 're too truthful". Quả thật mình rất ấn tượng với khuôn mặt ấy. Mà cậu ta đẹp trai đấy chứ? :D

Cái tên Latika cũng là một trong những điều gây ấn tượng với mình. Một cái tên đẹp. Đọc lên nghe thánh thót, êm ái :). Những cảnh ấn tượng nhất trong phim đối với mình đều là những cảnh Jamal gọi tên Latika thì phải :) . Nói chung mình thấy tên nhân vật trong phim đều được đặt rất hay, Latika, Jamal Malik, Salim, đều là những cái tên đẹp. Định khen ông viết kịch bản nhưng chợt nhớ ra đây là kịch bản chuyển thể từ tiểu thuyết "Q&A" của một ông nhà ngoại giao Ấn Độ.

Thật kì quặc là điều làm mình thấy hứng thú nhất với bộ phim này và cảm thấy nó rất đặc biệt lại không phải là câu chuyện cuộc đời của Jamal Malik mà là cuộc chơi thú vị của cậu ta ở chương trình "Who wants to be a millionaire". Nhạc nền chương trình rất hay, rất thu hút, điều trước giờ mình không cảm thấy khi xem chương trình "Ai là triệu phú" :( . Tại sao thế nhỉ?

Mình thấy rất hứng thú với cách Jamal trả lời các câu hỏi :) , kiểu mẫu! Chỉ có điều hơi thắc mắc là câu hỏi trong chương trình hình như hơi dễ? Có vẻ như câu hỏi của "Ai là triệu phú" khó hơn? Cậu bạn ở bến xe bus nói câu hỏi khó hay dễ là tuỳ từng người, mình biết điều đó rồi thì cho là dễ, nhưng đối với người khác là khó. Mình biết thế, nhưng mình đang nói một cách khách quan. Theo mình, câu hỏi dễ là câu hỏi nhiều người trả lời được, kiến thức phổ biến; còn câu khó là những câu hỏi chuyên sâu về một lĩnh vực, và thường ít người trả lời được. Ví dụ câu hỏi về Benjamin Franklin là một câu hỏi dễ. Chắc hẳn tất cả người Mỹ đều biết trên tờ 100 đô la in hình ai, chưa kể USD không xa lạ gì với phần lớn dân số thế giới.

Câu hỏi Aramis cũng không phải là câu hỏi khó. Nó không hẳn là dễ, vì nhiều người sẽ nhầm lẫn giữa Aramis và D'Artagnan. Nếu không để ý sẽ chọn D'Artagnan thay vì Aramis. Đơn giản vì D'Artagnan quá nổi tiếng so với Aramis :( . Ngay cả Vancouver, người đã đọc "Ba chàng lính ngự lâm" cũng chọn D'Artagnan.

Mình chưa đọc cuốn này, chỉ mới đọc phần tóm tắt nội dung. Nhưng mình nhớ rất rõ về D'Artagnan bởi vì nó quá kì quặc! Đầu tiên có 3 anh lính ngự lâm, D'Artagnan hoàn toàn không phải là bất cứ ai trong số 3 người này. D'Artagnan kết bạn với 3 anh này, và sau cùng cũng trở thành lính ngự lâm ( nhớ như thế, nếu sai sẽ chỉnh sửa sau :D ). Nghĩa là tính ra có 4 anh lính ngự lâm. Thế tại sao lại đặt tên tác phẩm là "Ba chàng lính ngự lâm"??? Dù cho sau đó có ai chết đi chăng nữa thì vẫn là có 4 anh lính ngự lâm từng xuất hiện mà??? Mà hay một cái là trong mấy người này thì D'Artagnan lại là người nổi bật nhất, sau này trở thành tướng ( hy vọng cái trí nhớ của mình không phản bội mình, mình đọc phần tóm tắt từ năm lớp 10, bây giờ lại không muốn kiểm tra lại, hix ). Alexandre Dumas có ý gì? Chắc là mình sẽ phải đọc cái tác phẩm kì quặc này để tìm ra câu trả lời.

Hơi bất ngờ là cả Sarica và anh Tùng đều không trả lời được 2 câu hỏi trên. Sarica không bàn tới. Đã có lúc mình nghĩ mình không thể nói về vấn đề gì mà không bị Sarica bác lại một cách thoả đáng :( . Còn anh Tùng thì đã làm mình thật sự ngạc nhiên khi chỉnh lại lúc mình nói sai về vị trí của Venezuela trên bản đồ. Đó là lần đầu tiên mình nhận ra anh này không giống như những gì mình nghĩ qua cái cách anh ta thể hiện :D .

Mấy câu về Ấn Độ không bàn tới, nhưng có vẻ cũng không quá khó, trên cơ sở so sánh với những câu trong "Ai là triệu phú". Mình nhớ trong "Ai là triệu phú" cũng từng hỏi những câu như thế, về diễn viên Trà Giang, và nhà thơ, nhạc sĩ thì vô cùng.

Mình nghĩ một ví dụ về câu hỏi khó là câu hỏi về Jack Hobbs. "Tuyển thủ cricket nào đã ghi nhiều điểm nhất trong các trận đấu cấp cao". Phải là người quan tâm tới cricket thì mới trả lời được câu hỏi này. Nếu không nhầm thì cricket là môn thể thao rất phổ biến ở Ấn Độ, kiểu như bóng đá ở Việt Nam.

Vẫn còn muốn dông dài thêm chút ít về bộ phim, nhưng chắc tạm dừng ở đây thôi. Lời cuối là hơi ngạc nhiên ông đạo diễn của bộ phim là người Anh. Bộ phim đậm chất Ấn Độ. Mà không hiểu sao tiếng anh của các nhân vật trong phim khá ... buồn cười :D . Nhiều chỗ may có phụ đề mới hiểu được, không thì chịu. Chắc đây là tiếng Anh - Ấn. Quả thật là tiếng Anh nói khó hơn nghe.

Đi ngủ thôi. Nếu thức được sẽ xem phim tiếp :) .

No comments:

Post a Comment