9h tối, lang thang có việc lên Trần Nhân Tông, nhớ ra ngày hôm nay chưa có gì vui nên quyết định qua Kim Mã ngắm mấy bộ đồ, xong rùi thấy vẫn chưa đủ vui nên bắn cho Sar cái tin nhắn (tiết kiệm tiền gọi điện thoại): "hey anh, em đang ở Kim Mã này, cafe ko anh?". Chờ không được tin nhắn trả lời, đành gọi điện: "Anh đang cafe nhưng không ở Kim Mã, ở gần chỗ chị em, Melia đối diện công viên Nghĩa Tân". "Có những ai ở đó?", "Anh Thành, vợ chồng mới cưới Lương Phong". "Hả, anh Phong chị Lương á? Mới cưới á?? Vậy em qua đó luôn. Mà em được mời chứ??". "Qua đi".
Nội dung của buổi cafe là: 5 ông anh giai (1 ông là nhân viên của quán) say sưa sát phạt bên bộ tú, chị Lương ngồi rồi chuyển sang nằm ngủ gật bên anh Phong, mình dành toàn bộ niềm quan tâm cho cốc cà phê vừa gọi, rồi chuyển sang hát theo yêu cầu sau khi uống được nửa cốc.
Mình ngồi 20 phút nghe không gì khác ngoài những câu ngắn ngủn mọi người thông báo tình hình chiến sự, xác định thiệt hại và ca thán biểu cảm. "Mọi người tụ tập lại chỉ để chơi bài thôi à? Hết việc để làm rồi sao? Niềm đam mê bất tận??", ngao ngán, nhưng không chán, lâu lâu mới ngồi với mọi người, nghe lại những giọng nói quen thuộc. Thấy rảnh rỗi quá thì mình sẽ quay sang nghịch Sarica ;)) . Thêm 15 phút trôi qua, "Em sẽ hát trong lúc mọi người ngồi chơi bài (đằng nào cũng chẳng ai nói gì nên sẽ không cản trở ai), ai muốn nghe bài nào cứ yêu cầu", mình tuyên bố. "Sound of silence", Sar nhanh nhảu. "Sound of silence? Không thuộc" (đang nhớ lại giai điệu bài hát)". "Ý anh là anh muốn em giữ sound of silence". Ừm hứm, muộn rồi, tuy không thuộc nhưng Sar vừa nhắc mình nhớ ra mình thích bài này, và bắt đầu lọc cọc lấy điện thoại của Sar vào Google search lyrics. Phát hiện ra mình không hát được bài này, vậy nên bắt đầu từ tập hát...
"Tại sao lại đặt tên là Google?" "Em đi hỏi 2 thằng đần ấy đấy". Thói xấu của Sar là nhất định phải đáp lại lời gì đó cho câu hỏi của mình dù nó không phải câu trả lời, hoặc nhiều khi mang dáng vẻ câu trả lời nhưng không chính xác (và làm mình cáu). Mình đã biết về Wikipedia nhưng Google thì không nhớ, chẳng hiểu sao nghĩ đến một con vật rất kỳ lạ.
Mình thất bại thê thảm trong cố gắng hát "Sound of silence", "Welcome to my little island" cũng hỏng nốt, cuối cùng chuyển sang nghêu ngao mấy bài Trịnh Công Sơn (nghĩ về bài hát tiếng Việt và chỉ nhớ có mấy bài đó). Hê hê, hát nhạc Trịnh thấy vui vui, giai điệu giản dị, ca từ hòa quyện, hát rất thoải mái và hứng thú. Duy có điều mình không thuộc trọn vẹn bất kỳ bài nào và hát từ bài này nhảy sang bài nọ là chuyện thường :D . Anh Phong quay sang nhìn mình khi nghe ra một series nhạc Trịnh, hình như anh Phong thích nhạc Trịnh, hoặc không nghĩ là mình lại có thể hát nhạc Trịnh :D . Mình không nghĩ là mình thích nhạc Trịnh, nhưng thấy hay hay, rất hợp để hát vào nhiều thời điểm.
Hình như buổi cafe chỉ có thế, mọi người giải tán lúc 11h kém 10, 11h 5' mình về đến nhà, đường ban đêm phóng thật sướng, trừ một đoạn phải đi chầm chậm vì thấy mấy anh cơ động.
- Em lại uống sữa cà phê à? (Hỏi khi mình kêu cho thêm sữa vào cà phê)
- Em thích cho sữa vào cho đến khi cà phê có màu nâu nâu béo béo như kẹo Alpenliebe, như thế mới ngon.
Xùy môi: - Ngon đối với em!
Anh nhân viên hào phóng cho sữa vào theo đúng mức mình yêu cầu (1/3 móng tay - mức sữa đóng dưới đáy chén), sau đó mình phải thừa nhận cà phê có màu nâu đẹp vậy chắc phải do thứ khác chứ không phải sữa, và đành dốc nốt cốc cà phê của Sar vào cốc mình để bình định đám sữa mới đến. Ngon chán!
*P.S: Rất thích mỗi ngày đăng một tấm ảnh vớ vẩn chụp trong ngày lên như thế này. Cảm giác ít nhất ngày hôm nay cũng tạo ra được một cái gì đó :) .
Dư vị của cốc cà phê này: gần 3h đi ngủ, nằm lăn lóc 4h dậy đọc truyện, 5h chính thức nhắm được mắt (lịm luôn), 7 rưỡi dậy, cả ngày chạy nhong nhong (ngày hôm đó mình thật là siêu nhân, bình thường chắc dậy rồi nằm bẹp dí hết phần còn lại của ngày, thế mà hôm đó dậy còn thấy rất hào hứng hớn hở chứ), 11 rưỡi PM mới đi ngủ lại, ngủ đến 11 rưỡi trưa hôm sau vẫn còn mệt :)) (phải dậy đi học chứ ko còn nằm tiếp) -> đêm đó lại tiếp tục ngủ sớm dậy muộn nữa mới bù lại được cái đêm cốc cà phê @_@ .
ReplyDelete