2 hôm nay toàn lượn bờ hồ phố cổ buổi chiều tối, chụp choẹt linh tinh, cuộc sống nói chung là thi vị, nếu không tự kỷ :-< .
Hôm qua có Van đi cùng rất vui, 2 chị em đi dạo, mệt lại sà vào mấy quán vỉa hè ăn (xong Van trả tiền, còn mình nghe giá suýt ngất). Túm lại có Van đi cùng không còn gì bằng, giờ không muốn tả ra đây nữa, nhưng cảm giác nhẹ nhàng thanh thản không vướng bận, ung dung tự tại tùy nghi ứng xử, hay thật. Thích nhất là 2 chị em nắm tay nhau đi bộ trên vỉa hè, dễ chịu lắm.
Chiều nay thì có mỗi mình lang thang bờ hồ. Cả một danh sách đồng chí đăng ký đi cùng giờ không thấy một ai, cáu, gọi cũng không có ai, thôi thì đi một mình, như thường lệ. Có điều hơi ghét khi nhận ra đi một mình không được thích lắm, lại quay ra bực bội bản thân: "Mình lại đến lúc thế này ư? Chẳng lẽ không vui được chỉ vì đi một mình??". Thậm chí có đoạn mình nghĩ đến chuyện về luôn, thấy phố xá không có gì hay nữa. Nhưng tất nhiên đó chỉ là ý nghĩ sai lầm, trấn tĩnh lại quyết tâm ở đến 8h đúng như kế hoạch, và rồi mê mải đi ngắm ngắm chụp chụp 8 rưỡi mới bắt đầu về.
Nói chung là cũng hay, một mình một máy ảnh phố rộng người đông thời giờ dông dài, nhưng như đã nói đấy, rõ là cơ hội tăng chỉ số tự kỷ. Khỉ thật, nhưng mình đâu có định nói về chuyện tự kỷ tự ái này đâu, túm lại là ngày hôm nay cũng hay mà.
Có lẽ vui nhất khoản Chinese girl - minority people painting - 80$ ;)) . Hehe, mình cũng thích bức tranh ấy thật, 80$ là mức giá hợp lý, như mình nói rồi: "Nice price", thậm chí còn có thể giảm xuống 60 hoặc 50$ ấy chứ, hè hè. Thế bao giờ mình mua nó nhỉ? Treo ở đâu? Hì, mình thích nhiều bức lắm, cứ đi ngắm hết các gallery cho thỏa đã ;)) .
Càng ngắm càng thấy Hà Nội đáng yêu, khỉ thật.
Hôm qua có Van đi cùng rất vui, 2 chị em đi dạo, mệt lại sà vào mấy quán vỉa hè ăn (xong Van trả tiền, còn mình nghe giá suýt ngất). Túm lại có Van đi cùng không còn gì bằng, giờ không muốn tả ra đây nữa, nhưng cảm giác nhẹ nhàng thanh thản không vướng bận, ung dung tự tại tùy nghi ứng xử, hay thật. Thích nhất là 2 chị em nắm tay nhau đi bộ trên vỉa hè, dễ chịu lắm.
Chiều nay thì có mỗi mình lang thang bờ hồ. Cả một danh sách đồng chí đăng ký đi cùng giờ không thấy một ai, cáu, gọi cũng không có ai, thôi thì đi một mình, như thường lệ. Có điều hơi ghét khi nhận ra đi một mình không được thích lắm, lại quay ra bực bội bản thân: "Mình lại đến lúc thế này ư? Chẳng lẽ không vui được chỉ vì đi một mình??". Thậm chí có đoạn mình nghĩ đến chuyện về luôn, thấy phố xá không có gì hay nữa. Nhưng tất nhiên đó chỉ là ý nghĩ sai lầm, trấn tĩnh lại quyết tâm ở đến 8h đúng như kế hoạch, và rồi mê mải đi ngắm ngắm chụp chụp 8 rưỡi mới bắt đầu về.
Nói chung là cũng hay, một mình một máy ảnh phố rộng người đông thời giờ dông dài, nhưng như đã nói đấy, rõ là cơ hội tăng chỉ số tự kỷ. Khỉ thật, nhưng mình đâu có định nói về chuyện tự kỷ tự ái này đâu, túm lại là ngày hôm nay cũng hay mà.
Có lẽ vui nhất khoản Chinese girl - minority people painting - 80$ ;)) . Hehe, mình cũng thích bức tranh ấy thật, 80$ là mức giá hợp lý, như mình nói rồi: "Nice price", thậm chí còn có thể giảm xuống 60 hoặc 50$ ấy chứ, hè hè. Thế bao giờ mình mua nó nhỉ? Treo ở đâu? Hì, mình thích nhiều bức lắm, cứ đi ngắm hết các gallery cho thỏa đã ;)) .
Càng ngắm càng thấy Hà Nội đáng yêu, khỉ thật.
No comments:
Post a Comment