Cuộc sống dạo này bớt thi vị, bù lại rất đủ vị <3. A life worth living ^^.
Trên đây là status Facebook của mình đi kèm comment tổ chức thi dịch status trên sang đủ các thứ tiếng khả dĩ nghĩ đến: Anh, Việt, Nga, Thái, Nhật, Hàn :)) . Chẳng biết có ai hưởng ứng không nhưng cứ bày trò thế đã (thật ra mình muốn dịch sang tiếng Anh nhưng thấy "hóc" quá nên đố luôn mọi người, lười nghĩ :P).
Có lẽ chưa bao giờ mình ngồi đếm, ôn lại, nhấm nháp mỗi ngày cuộc sống trôi qua như những ngày này. Buồn, đau khổ, sốc, lo lắng, hối hận, tức giận, vui, thanh thản, cảm động, tĩnh tâm, tỉnh táo, cô đơn, yêu thương, được yêu thương... Rất rất nhiều cảm xúc pha trộn tạo nên một ngày, những ngày đang sống. Và thật đáng ngạc nhiên khi rất ít cảm giác "chán" xuất hiện :D . Thật thú vị, nhưng mình nghĩ là, khi cuộc sống không bằng phẳng thì mỗi ngày trôi qua đòi hỏi chúng ta phải gắng sức nhiều hơn, và đó có thể coi là cơ hội thể hiện bản thân, hoàn thiện chính mình để trở thành mẫu người chúng ta muốn vươn tới. Đối với mình thì đơn giản thấy mình đang lớn lên, hay cố gắng lớn lên và học cách sử dụng cái đầu, điều khiển cảm xúc về đúng chỗ của nó.
Oa haha, lâu lắm mới nhìn thấy những lời lẽ ngẫm nghĩ suy tư này, là do chính tay mình viết ra. Mình ghét đọc thể loại này ghê, nhưng tự mình viết thì khác, viết để ghi nhận bản thân :P .
Quay lại ngày hôm nay, cũng đáng kể đây, một ngày với đủ 2 phần tách bạch rõ ràng đều rất đáng ghi nhận.
Hôm nay đọc 3 trang bản dịch truyện "Điều ước cuối cùng" của Vinh, đọc cả bản ông này dịch lại bài "Tù nhân" của Pushkin đã được Thúy Toàn dịch (kèm lời khẳng định chắc nịch Thúy Toàn đọc xong bản dịch của hậu bối sẽ phải đi bằng đầu gối từ Hanu về nhà :-< ). Đưa ra vài nhận xét, cả cung cấp cho hắn vài thông tin cơ bản về xuất bản sách ở VN mình biết. Vinh dịch tốt, không có gì ngạc nhiên, mình cũng đánh giá hắn có tiềm năng dịch giả từ lâu. Sẵn đà suy nghĩ về tương lai xa xa tầm vĩ mô... (mơ màng).
Hôm nay công bố điểm tổng kết toàn bộ các môn đại học. Điểm mình là 6.72. Yeah, trung bình khá +__+ . Đây là cái tội không biết nghĩ tới tương lai. Giờ đang tính kế xem có thể vào phút chót kéo mốc điểm lên 7.0 (bằng khá) dựa vào điểm kỳ 8 và điểm tốt nghiệp không (nếu tất cả đều 10??). Vậy là ngày cầm bằng tốt nghiệp trên tay đang đến gần, nhưng cầm bằng trung bình khá thì thực sự không khoái lắm @_@ .
Quay ngược lại buổi sáng với một chuyện không liên quan 2 chuyện trên. "Em.. mình hẹn hò đi, hì", đó là tin nhắn bắt mình mở mắt lúc 8 rưỡi sáng khi đang trốn tiết 1 ngủ nướng. Má, cái gì thế, là anh Ếch +_+ . Ờ ờ ờ, ơ ơ ơ, hơ hơ hơ... Vứt điện thoại trùm chăn nhắm mắt tiếp, lạy Chúa, đừng bắt tôi nghĩ gì lúc này. Mình hẹn đồng hồ 9h kia, nhưng rõ là ông này đã "chấn" mất 30p buổi sáng của mình sau tin nhắn vừa rồi X( . Lát sau cũng đành nhắn lại khi ông ý nhắn tiếp giục giã: "Can you hear me?!", "Vâng, em đọc rồi... Lát em nhắn lại sau, em đang ngủ, 9h mới dậy kia". "I will wait", many thanks, rồi thì mình nằm cố đến giờ đã định, đi học, trải qua 2 chuyện đã kể trên và nhắn lại anh Ếch ấn định một cuộc hẹn buổi tối, ngoài ra không biết nói gì (vì chưa hiểu gì).
Dù sao không phải thứ 2 tuần nào cũng bắt đầu bằng tin nhắn "Em, mình hẹn hò đi" =)) nên mình thấy ngày hôm nay cũng khá độc đáo và nhẩn nha thưởng thức.
Tối, đi gặp anh Ếch xong xuôi rồi về, rất vui vẻ phấn khởi. Câu chào tạm biệt vui vẻ của mình là: "Em đồng ý hẹn hò với anh đó". Nhưng mà bình tĩnh đã, không như mọi người nghĩ đâu, vấn đề mấu chốt ở đây là khái niệm "hẹn hò" được định nghĩa như thế nào (mình hiểu đúng vấn đề ngay từ đầu nên đã hành xử rất đúng - cứ phải nói chuyện hiểu nhau trước đã), và tất nhiên relationship status của mình vẫn là "single" - "độcccc thân" (kèm available nữa :">).
Và mình về nhà hào hứng sau buổi đối thoại rất chất lượng với anh Ếch, hăm hở lên Facebook, viết blog, tin tưởng ngày mai tươi sáng đang đến. Hôm nay trời đẹp, nắng lên, mình đã ngủ rất ngon cả buổi chiều rồi, mai nhất định thực hiện kế hoạch hoành tráng vác máy ảnh đến trường cho cả lũ săm soi và chụp choạch Hanu yêu dấu.
Hôm nay mình nghĩ đến Hikari một chút (cũng hơi nhiều hơn một chút), và đến khuya vui lòng thực hiện nghĩa vụ trả lời tin nhắn hỏi thăm của cậu ấy bằng một tin nhắn dài bằng 3 tin. Có lẽ mai mình sẽ gặp Hikari ở trường trong lúc loanh quanh chụp ảnh, mình bảo cậu ấy có thể tham gia với mình nhưng cậu ấy chưa trả lời chắc chắn, thôi sao cũng được :D . Mà Hikari rất tuyệt, cậu ấy khen ảnh của mình, gọi là "your fabulous shots" (không thể tin được mấy tấm ảnh mình chụp có thể được gọi thế ;) ), và lúc nãy bảo là: "At least over a half of your shots are superb" :"> . Hơ hơ, thích quá, được quá khen thấy cũng hơi ngượng (biết rõ thực lực) nhưng vẫn thấy sướng, ảnh chụp lại có người thích là vui rồi :) .
"Oyasumi ne", thuộc bài quá :P .
Khuyến mãi câu nữa: "Yoi ashita yo" ("Have a good day", chú thích đề phòng sau này quên :P).
Cẩn thận định nghĩa "hẹn hò" của cậu khác với định nghĩa "hẹn hò" của anh kia là hơi bị rắc rối đấy, hehe
ReplyDelete