"My day peacefully went by", my reply to Hikari's question "How was your day?".
Mình phải đặc biệt cảm ơn Dương, cảm ơn Đàm Trang, cảm ơn Van & Sar cho ngày hôm nay của mình. Dạo này ngày nào mình cũng viết blog, vì ngày nào cũng có cảm xúc muốn viết ra về ngày vừa sống qua. Mình nghĩ mình đang sống những ngày rất đặc biệt.
Hôm nay Dương nói với mình trên đường đến nhà Van sau buổi học tối: "Lúc nào cậu lên nhà chị cậu chơi thì qua nhà tớ luôn, chỗ nhà tớ có nhiều quán ăn..." blah blah. Thoạt tiên nghe xong mình chẳng hiểu gì cả, qua nhà Van, rồi qua nhà Dương, là thế nào?? Sau đó mới vỡ lẽ khi Dương nói thêm: "Là sau này khi ra trường, đi làm rồi, ít có dịp gặp nhau lắm". À, ra thế, hà, sau này ít gặp nhau, nên lúc nào mình đến nhà Van chơi thì tiện đường qua nhà Dương gần đấy luôn. Hì, mình vẫn chưa nghĩ đến, nhưng đúng là, sắp ra trường rồi.
Ngày hôm nay mình xác nhận sự thực 100% Dương là bạn thân duy nhất của mình ở trường đại học, căn cứ theo những gì mình trải qua trong những ngày này và ý nghĩa của sự có mặt của Dương. "May mà mấy hôm nay còn có cậu mà nói chuyện", mình tạm biệt Dương như thế.
Hikari, là người duy nhất gửi tin nhắn vào máy mình mấy hôm nay. Những tin nhắn khiến mình bình tâm hơn khi thấy có người cũng đang trong tình trạng không khá hơn mình là bao nhưng không lúc nào thôi cố gắng. Tin nhắn mình nhận được 2 hôm nay đều có chữ "tough" :)) , kết thúc sẽ là "good night", hôm nay là "Oyasumi, Ri-chan". Hôm nay mình cảm thấy mình sẽ không quên Hikari, đó sẽ là khuôn mặt được nhớ đến khi nghĩ về quãng đời đại học của mình. Hanu, lúc mình học ở đó, có người này, học cùng trường, như thế này, như thế nọ...
À, liên quan đến Hikari, hôm nay có một cảnh y như trong shoujo mà mình là nhân vật chính, có thể mình sẽ kể lại khi có hứng thú, còn hiện tại thấy cũng không hay lắm.
Còn Van & Sar, tàu cứu hộ cho con thuyền đang chìm của mình. Trong số người quen của mình có vài người lớn, nhưng Van & Sar chắc chắn là những người lý tưởng nhất, tuyệt vời nhất để chia sẻ những chuyện cá nhân. Không thể nói hết mình cảm thấy được giúp sức như thế nào. Cảm ơn anh chị, mình đã nói hôm nay sau buổi cafe rồi.
Giờ thì đi ngủ đã, còn có ngày mới để thức dậy.
"Sleep tight & nice dreams, Lee. Oyasumi, Ri-chan".
The only thing that helped me be able to say "Day peacefully went by" is you, my dears. I'm thankful each day.
No comments:
Post a Comment