Kéo chăn hé mắt và ngay lập tức chộp lấy cái điện thoại: mới 6 giờ 30 phút sáng. Bầu trời hôm nay sáng màu nắng khiến mình nghĩ đã muộn lắm rồi. Cũng lâu lâu mới ngủ say sưa đến mất cả định hướng thời gian như thế. Ánh sáng mang lại một cảm giác dễ chịu, ơn Chúa, mấy ngày mưa cuối cùng cũng chấm dứt.
8 giờ 30, nhanh chóng chuẩn bị ra khỏi nhà. Mình không vội nhưng nhất thiết không được muộn buổi học thể dục lúc 9 giờ. Đang vơ đầy tay sách, bút, giày... ôm xuống tầng 1 thì điện thoại báo có tin nhắn. Ngạc nhiên thấy tên Zen hiện trên màn hình điện thoại, lúc chưa đến 9h sáng: "Em thành hotgirl chưa?". Mỉm cười, Zen đang hỏi về mấy tấm ảnh đẹp chụp cho mình hôm trước vừa đăng lên FB. "Em vẫn là coolgirl và hotboy của mọi người như trước đến nay. Anh có vui không, nếu em thành hotgirl?". "Anh vui hơn nếu em thành hotgirl". "Buồn nhỉ, em thì lại không có hứng thú đó :D", và mình đi học thể dục. Nói thật chắc mình sẽ cáu nếu Zen nhắn tin chúc ngày mới vui vẻ (?? :|), nhưng một tin nhắn như thế này làm mình vui.
Đến trường, đập ngay vào mắt là hàng phông rạp của một dãy trại dựng nghiêm ngắn tăm tắp khắp sân vận động. Ngày hội Pháp ngữ, đúng rồi. Đông vui quá, không có cảm giác là một sáng thứ 7 lắm. Hầu như chưa có ai trong sân vận động, vẫn còn thời gian chạy qua phòng thể dục hỏi chuyện lịch học. Đến đây mới hay. Có 2 lớp học bóng chuyền để chọn lựa, lớp 1 mình đã bỏ mất 1 buổi (vì không thấy tên trong danh sách, người ta in nhầm), lớp 2 bỏ mất 2 buổi (vì cả tuần trời mưa, nghĩ là không phải học, trường mình làm gì có phòng thể dục) -> học lại của học lại. Hay thật, cũng không bất ngờ lắm nhưng hơi ngạc nhiên khoản trời mưa vẫn phải đi học bóng chuyền. Một bạn dễ thương đứng cạnh an ủi mình là đầu tháng 4 lại có đợt học mới. Nhưng mà kiểu này phải mấy tháng nữa mình mới muốn nghe đến từ "thể dục", còn hiện tại đang rất cú vì sẽ phải thêm 150k đóng tiền học lại!
Bước ra khỏi phòng thể dục thì cái mặt mình đã cau tít lại rồi, chẳng thể nào hiểu được, người ta đến trường làm gì với môn thể dục khi trời mưa? Theo như mình biết thì trường mình chẳng có phòng nào đủ rộng và đủ chức năng để học thể dục cả. Nhưng mà sự thật là trời mưa vẫn không được nghỉ?!! Mình bắt đầu dậm chân vòng quanh trước phòng thể dục rồi thẳng hướng ra sân vận động cho thoáng đãng hơn. Đến đây thì mình gặp anh Yangyon và được giải đáp là "Học trong hội trường lớn". Trời ạ, "hội trường lớn", ra là cái nhà đó. Đây chính là điểm thậm tệ. Tên nó vốn là "nhà đa chức năng", nhưng mọi người quen gọi là "hội trường lớn" khiến mình cũng quên mất nó là "nhà đa chức năng", nên nghĩ đến nó mình chỉ thấy đó là một cái hội trường chất đầy bàn ghế, và không thể nghĩ ra chuyện học thể dục ở trong đó được. Dù sự thực là, khi cần người ta cũng có thể dẹp đống bàn ghế nhựa qua một góc để sử dụng không gian trong đó, thật đáng buồn. Chuyện này kết thúc tại đây.
8 giờ 30, nhanh chóng chuẩn bị ra khỏi nhà. Mình không vội nhưng nhất thiết không được muộn buổi học thể dục lúc 9 giờ. Đang vơ đầy tay sách, bút, giày... ôm xuống tầng 1 thì điện thoại báo có tin nhắn. Ngạc nhiên thấy tên Zen hiện trên màn hình điện thoại, lúc chưa đến 9h sáng: "Em thành hotgirl chưa?". Mỉm cười, Zen đang hỏi về mấy tấm ảnh đẹp chụp cho mình hôm trước vừa đăng lên FB. "Em vẫn là coolgirl và hotboy của mọi người như trước đến nay. Anh có vui không, nếu em thành hotgirl?". "Anh vui hơn nếu em thành hotgirl". "Buồn nhỉ, em thì lại không có hứng thú đó :D", và mình đi học thể dục. Nói thật chắc mình sẽ cáu nếu Zen nhắn tin chúc ngày mới vui vẻ (?? :|), nhưng một tin nhắn như thế này làm mình vui.
Đến trường, đập ngay vào mắt là hàng phông rạp của một dãy trại dựng nghiêm ngắn tăm tắp khắp sân vận động. Ngày hội Pháp ngữ, đúng rồi. Đông vui quá, không có cảm giác là một sáng thứ 7 lắm. Hầu như chưa có ai trong sân vận động, vẫn còn thời gian chạy qua phòng thể dục hỏi chuyện lịch học. Đến đây mới hay. Có 2 lớp học bóng chuyền để chọn lựa, lớp 1 mình đã bỏ mất 1 buổi (vì không thấy tên trong danh sách, người ta in nhầm), lớp 2 bỏ mất 2 buổi (vì cả tuần trời mưa, nghĩ là không phải học, trường mình làm gì có phòng thể dục) -> học lại của học lại. Hay thật, cũng không bất ngờ lắm nhưng hơi ngạc nhiên khoản trời mưa vẫn phải đi học bóng chuyền. Một bạn dễ thương đứng cạnh an ủi mình là đầu tháng 4 lại có đợt học mới. Nhưng mà kiểu này phải mấy tháng nữa mình mới muốn nghe đến từ "thể dục", còn hiện tại đang rất cú vì sẽ phải thêm 150k đóng tiền học lại!
Bước ra khỏi phòng thể dục thì cái mặt mình đã cau tít lại rồi, chẳng thể nào hiểu được, người ta đến trường làm gì với môn thể dục khi trời mưa? Theo như mình biết thì trường mình chẳng có phòng nào đủ rộng và đủ chức năng để học thể dục cả. Nhưng mà sự thật là trời mưa vẫn không được nghỉ?!! Mình bắt đầu dậm chân vòng quanh trước phòng thể dục rồi thẳng hướng ra sân vận động cho thoáng đãng hơn. Đến đây thì mình gặp anh Yangyon và được giải đáp là "Học trong hội trường lớn". Trời ạ, "hội trường lớn", ra là cái nhà đó. Đây chính là điểm thậm tệ. Tên nó vốn là "nhà đa chức năng", nhưng mọi người quen gọi là "hội trường lớn" khiến mình cũng quên mất nó là "nhà đa chức năng", nên nghĩ đến nó mình chỉ thấy đó là một cái hội trường chất đầy bàn ghế, và không thể nghĩ ra chuyện học thể dục ở trong đó được. Dù sự thực là, khi cần người ta cũng có thể dẹp đống bàn ghế nhựa qua một góc để sử dụng không gian trong đó, thật đáng buồn. Chuyện này kết thúc tại đây.
No comments:
Post a Comment