19 tuổi...
Trời, sắp già đến nơi rồi! Từ gần chục năm nay mình đã quen dửng dưng nhìn mỗi sinh nhật đến rồi đi, thấy chẳng có gì khác cả, 18 tuổi thì có khác gì 15 hay 13 đâu, đọc lên thấy đều như nhau, mà căn bản là mình chẳng bao giờ thèm nghĩ xem sinh nhật lần này là sinh nhật thứ bao nhiêu của mình. Nhưng mà thời kì an nhiên tự tại ấy sắp qua rồi, bắt đầu từ sinh nhật này mình biết mình già vì mình bắt đầu ngồi đếm xem mình bao nhiêu tuổi :| . Đến sinh nhật thứ 20 chắc mình sẽ ngồi khóc vì cái nỗi mình già rồi mất :(( . A a a a, chẳng muốn nghĩ đến, vẫn còn 1 năm nữa để tránh phải đối diện với sự thật này.
Có lẽ 18 tuổi hay 15 tuổi thì không có gì khác nhau thật, vẫn là một đứa học sinh vô công rồi nghề ngày ngày cắp sách đến trường, cố gắng không gây phiền nhiễu cho nhị vị phụ huynh đang phải "bảo hộ" mình. Nhưng từ tuổi 18 sang 19 thì sẽ phải khác, từ tuổi 19 sang 20 lại càng khác. Khác thế nào nhỉ? Khác rằng mình đã là sinh viên thay vì học sinh à?? Chắc không phải thế, vì sinh viên với học sinh thực ra cũng khác gì nhau đâu. Có lẽ điểm khác là ở suy nghĩ. Suy nghĩ rằng vô tích sự được lâu như thế là đủ rồi, và thời gian để mình "được phép" vô tích sự cũng gần hết rồi, phải khác đi thôi. Và thế là con số lớn lên bắt đầu tạo một ám ảnh trong tâm trí :| . Mình thật đáng thương :| .
18 năm. Lâu thế rồi sao? Trong 18 năm qua mình đã có được những gì gọi là của riêng bản thân nhỉ? Thử ngồi tính xem :
- Tài sản : zero. Hôm trước kiếm được 200k nhưng chừng đó không đủ để tạo được cái gì có thể gọi là "tài sản" cho mình cả :| .
- Kiến thức : rất không đáng kể, chưa thấy có được cái gì gọi là kiến thức.
- Bạn bè : vừa đủ. Không có được niềm tự hào rằng mình bạn hữu bốn phương, nhưng rất may mắn là chưa bao giờ phải cảm thấy thiếu vắng bạn bè, và đã là bạn thì đều là bạn rất tốt :) .
- Tình yêu : e hèm, mặt trận thất bại toàn diện của mình, chưa có được "tù binh" nào cả, nhưng bù lại mình cũng chưa từng là "tù binh", he he. Thế xem ra cũng chưa đến nỗi thất bại lắm, phải không nhỉ?
Tạm thời mình mới chỉ nghĩ ra được 4 "mục" này để đánh giá, còn mấy thứ như gia đình công danh sự nghiệp thì đương nhiên là chưa cho vào danh sách được rồi, của "giai đoạn" sau (trừ khi mình "quá độ" :| ) . Lướt qua "bảng tổng kết" khá thảm hại trên mình thấy cần có một số đổi khác sau trong năm thứ 19 của cuộc đời mình :
- Tài sản : một chiếc xe đạp hoặc máy ảnh. Nhiều khả năng sẽ là máy ảnh (nhưng nếu là A-Bike cũng không tệ, mình thật ra chưa bao giờ quên A-Bike cả :) ).
- Kiến thức : cần bổ sung gấp, những thứ kiểu như làm thế nào có được cơm ăn, làm thế nào kiếm được nước uống khi mình bị vứt lên một hoang đảo chẳng hạn.
- Bạn bè : thật ra mình cũng không rõ lắm như thế nào là tốt, nhưng mình vẫn muốn quen biết thêm nhiều người nữa, và đương nhiên phải là những người bạn thực sự.
- Tình yêu : mình không lấy gì làm phiền lòng cho tình trạng single, và cũng chưa hiểu có một tình yêu thì sẽ tốt hơn hiện nay như thế nào, nhưng hình như mình sắp phải đối mặt với ngưỡng 20 :| .
Xong bản tổng kết quá trình 18 năm và sơ bộ kế hoạch năm thứ 19. Theo nhận định của bản thân, mình thấy mình đã mở đầu năm thứ 19 thật sự rất đặc biệt, với một chuyến đi 2 ngày 3 đêm tới Sa Pa và, một cái gì đó mình cũng chưa rõ :D . Chuyến đi này đánh dấu nỗ lực đổi khác của mình đối với những gì mình thu được trong 18 năm qua. Sau chuyến đi này, mình thật sự mong ngóng những đổi khác mình sẽ có tiếp theo trong năm thứ 19. Vậy thì, cùng chào đón năm thứ 19 cùng với những đổi khác đầy mong đợi nào :) .
Rực rỡ như mặt trời.
Mạnh mẽ như gió cuốn.
Mê hoặc như trời đông.
Ngọt ngào như khí thu.
Tài sản : Máy ảnh đi, haha.
ReplyDeleteKiến thức : "cần bổ sung gấp, những thứ kiểu như làm thế nào có được cơm ăn, làm thế nào kiếm được nước uống khi mình bị vứt lên một hoang đảo chẳng hạn". Kiến thức kiểu "sống còn" thế này thì phải thực sự trải qua rồi mới học được. Nếu chỉ đọc không thì đâu lại vào đấy thôi:D
Bạn bè : July có phải là một người bạn tốt không? Trả lời luôn: Quá tốt. Bạn như July thắp đèn ban ngày tìm cũng không ra:))
Tình yêu : "Trời kêu ai người ấy dạ" nhỉ. Mỗi người đều có duyên phận riêng của mình rồi. Duyên của cậu chỉ có một mà thôi, trước sau gì cũng sẽ đến, không mất đi đâu đâu mà sợ, hehe. Nói như kiểu tín đồ phật giáo ấy nhỉ:))
Thơ hay, thơ hay:x.
Cậu thì già rồi chứ sắp gì nữa.
ReplyDelete:D
ReplyDeleteTớ già thì cậu là thế nào hả Al? :| .
ReplyDeleteJuly,
ReplyDeleteTài sản : đồng ý :) .
Kiến thức : à, sẽ có phương pháp ;), đảm bảo rất hiệu quả và thú vị :) .
Bạn bè : =)), miễn bình luận (không thấy có chỗ nào mình có thể chen vào).
Tình yêu : "Duyên của cậu chỉ có một", "thầy" đang phán "con" chỉ yêu có một người thôi hả? Theo "con" nhớ thì kế hoạch 10 năm của "con" là yêu 3 người và lấy người thứ 4 (đương nhiên cũng phải yêu mới lấy rồi :)) ) (cũng không nhớ tại sao phải tới 4 người, nhưng đã nhận ra hình như là hơi nhiều :)) ).
"Thơ"? Cái nào thế?? :O . Mấy dòng cuối ấy hả? Nó là một dạng câu cổ động, hoặc là gì gì đấy không rõ :)) .
Sợ thế, haha. Vậy để thầy phán lại cho rõ nhé. Đúng là con có yêu 4 người thật. Người thứ nhất là người yêu của con năm anh ấy 26 tuổi. Người thứ 2 là người yêu của con năm 27 tuổi. Người thứ 3 là người yêu của con năm 28 tuổi. Người cuối cùng là người yêu của con năm 30 tuổi, cũng chính là người con sẽ lấy làm chồng. Bốn trong một đấy:)) Chờ đến lúc đấy di xem thầy nói có đúng không, không đúng thầy giải nghệ luôn, hehe.
ReplyDelete"Thì có mấy ai rõ thơ là gì đâu". Câu này ai nói ấy nhờ:D. Cứ cho nó là thơ đi:D
Hơ hơ, đa-zi-năng như thế có vẻ cũng ổn đấy nhỉ. Đúng là nếu 4 trong 1 được thì quá tốt, vấn đề là mình không nhớ lúc vạch ra "kế hoạch" thì tại sao lại phải là 4 và tuần tự là như thế nào :)) . Thôi đến đâu thì đến vậy.
ReplyDelete"Thơ"... Ôi cái đoạn đặt câu theo mẫu của mình :-s .