Wednesday, December 2, 2009

Dear Future Me


04:16 AM, thức dậy vào một giờ đặc biệt, nhìn qua cửa sổ thấy một cảnh tượng đặc biệt, mở blog nghe một bản nhạc đặc biệt, và sau đó nhận một lá thư đặc biệt.

"Dear Future Me,
Không biết phải nói gì nhỉ. Future Me, Tôi - Tương - Lai ơi :D, không hiểu lúc mình nhận được thư này là lúc nào. Có gì khác nhỉ? Ừm, nếu như là 3 tháng sau thì... Nếu như là 6 tháng sau thì... Nếu như là 1 năm sau thì... Còn nếu là 1 năm 3 tháng sau thì...
"Tôi" thân mến, Lee thân mến, tớ muốn nói cảm ơn cậu rất nhiều...
"Tôi" thân mến,... dù có điều gì xảy ra,... thì mong cậu cũng hãy vững vàng, tin tưởng vào chính bản thân và yêu thương bằng cả trái tim..., mong sao cậu có thể làm được điều này."

Từ tháng 11 mình đã chờ lá thư này, nhưng mãi không thấy đâu (vì mình nhớ nhầm về thời gian), đến lúc tạm quên nó thì lại nhận được :D -> yếu tố bất ngờ vẫn được giữ vững, hay thật. Cảm giác đọc lá thư do chính mình gửi cho mình thật đặc biệt, hơi có chút ngạc nhiên...

Cảnh tượng đặc biệt ngoài cửa sổ cũng đã kết thúc. Trăng đã lặn (hoặc bị sương mù che). Lạ lùng thật, đúng 5 giờ, không phải là 5 giờ kém 5 hay 5 giờ 5 phút (vừa đúng với kẻng buổi sáng). Mình cũng biết khoảng 5 giờ sáng nay thì trăng sẽ lặn nhưng không ngờ lại đúng 5 giờ, lúc 4 giờ 55 vẫn thấy khá cao và nghĩ còn thấy trăng 15 phút nữa :( . Với lại theo như tính toán thì 5 giờ 30 trăng mới lặn, nhưng mình chỉ tính tới lúc trăng khuất trên mái nhà hàng xóm là 5 giờ. Hơ hơ, nói dài dòng, cuối cùng kết luận là trăng bị mây che. Dù sao thì từ giờ đến sáng mình cũng không thấy được trăng nữa.

Lại chuẩn bị học thôi nào, hôm qua đã không học được bao nhiêu (chỉ có viết blog là năng suất, chịu luôn).

Nhân tiện, để có thể nhận được một lá thư từ chính mình, từ "Tôi-Quá-Khứ", mọi người có thể thử dịch vụ này http://futureme.org. Vào trang đó là có thể viết và gửi ngay bức thư cho chính mình ở tương lai, rất đơn giản, chẳng cần đăng kí đăng nhập gì cả. À mà thư phải được gửi đến thời điểm ít nhất 3 tháng từ thời điểm viết. Đầu tiên quá nôn nóng, mình chọn 1 tháng kể từ ngày viết, nhận được thông báo "We are not reminder service", xấu hổ quá :"> .

Hơ, "à" lần nữa, hình như dịch vụ này được cải tiến rồi, giờ mình gửi đến ngày 1/1/2010 (chưa đến 1 tháng) cũng được chấp nhận luôn :| . Thành thật mà nói thì thích kiểu bắt buộc ít nhất 3 tháng hơn.

Lại phải cảm ơn Al rồi :) . Cảm ơn Al nhé ^^.

9 comments:

  1. Ha, web này hay thế. Hôm nào rảnh tớ viết một bức gửi đến năm tớ 30 tuổi xem sao:D

    ReplyDelete
  2. He he, ủng hộ nhiệt liệt ^^. Tớ thì chắc chẳng đợi nổi đến năm 30 tuổi để nhận thư đâu :D .

    ReplyDelete
  3. Chờ đợi là khoản tớ khá giỏi:D

    Nếu chỉ 1,2 năm thì chắc tớ chẳng thay đổi mấy đâu. Đến năm 30 tuổi đọc có lẽ sẽ có nhiều cái để suy nghĩ hơn:)

    ReplyDelete
  4. Đợi đến 30 tuổi thì chắc không sao. Chỉ sợ quên rồi bỏ luôn địa chỉ email dùng để nhận thôi. :D
    Phương pháp là gởi 1 bức thư đến năm 30 tuổi. Và kèm theo đó là bức thư nhắc nhở về bức thư nhận năm 30 tuổi đó, cứ 3 tháng 1 lần (với tuổi các cậu thì chắc chỉ hơn 40 lần thôi). :D

    ReplyDelete
  5. He he, phương pháp chuẩn nhỉ. Được chỉ dẫn chu đáo nhé July. Mà kiểu này chắc Al cũng đã viết một bức tới năm 30 tuổi rồi :D . Tớ đang suy nghĩ xem có làm 1 bức tới năm 99 tuổi không ^^.

    ReplyDelete
  6. Với tình hình thức đêm như cơm bữa thế này thì tớ không dám chắc cậu sẽ nhận được năm 99 tuổi. :D

    ReplyDelete
  7. Hờ hờ, "Nothing you say today 's gonna bring me down" :D .

    ReplyDelete
  8. Cười, chắc chỉ có Al mới cần cách đấy thôi. Tớ sẽ không quên mail của tớ đâu, trừ khi tớ quên tên mình:D

    Hic, 2 cậu thức dã man quá, sắp thành cú đêm rồi đấy.

    ReplyDelete