Sunday, May 24, 2009

When I'm 64



When I get older losing my hair,

Many years from now

Will you still be sending me a valentine

Birthday greetings bottle of wine?

If I'd been out till quarter to three

Would you lock the door?

Will you still need me, will you still feed me,

When I'm sixty-four?

You'll be older too,

And if you say the word, I could stay with you.

I could be handy, mending a fuse

When your lights have gone.

You can knit a sweater by the fireside

Sunday mornings go for a ride.

Doing the garden, digging the weeds,

Who could ask for more?

Will you still need me, will you still feed me,

When I'm sixty-four?

Every summer we can rent a cottage,

In the Isle of Wight, if it's not too dear

We shall scrimp and save.

Grandchildren on your knee

Vera, Chuck & Dave.

Send me a postcard, drop me a line,

Stating point of viewIndicate precisely what you mean to say

Yours sincerely, wasting away.

Give me your answer, fill in a form

Mine for evermore.

Will you still need me, will you still feed me,

When I'm sixty-four ?

Bài này là do Vancouver "giới thiệu" cho mình (mở đi mở lại điếc cả tai, nghe mãi cũng phải nhớ :D ) . Lời ca thật ý nghĩa, hơi ngạc nhiên là nó được viết bởi một chàng trai 16 tuổi (theo wiki).

Friday, May 8, 2009

В Лесу Родилась Ёлочка




В лесу родилась елочка,

В лесу она росла,
Зимой и летом стройная,

Зеленая была.

Метель ей пела песенку:
"Спи, елочка, бай-бай!"
Мороз снежком укутывал:
"Смотри, не замерзай!"

Трусишка зайка серенький
Под елочкой скакал.
Порою волк, сердитый волк
Рысцою пробегал.

Чу! Снег по лесу частому
Под полозом скрипит;
Лошадка мохноногая
Торопиться, бежит.

Везет лошадка дровенки,
А в дровнях старичок, [мужичок]
Срубил он нашу елочку
Под самый корешок.

Теперь она, нарядная,
На праздник к нам пришла
И много, много радости

Детишкам принесла


Bài hát dễ thương. Clip đầu tiên mình post lên blog, không ngờ lại là cái này :) . Đây là bài bọn mình hát hôm Tuần lễ văn hoá Nga, gần đến Giáng Sinh.


Tuesday, April 21, 2009

Monday, April 13, 2009

Casanova


Hi hi, "Casanova", thật là một bộ phim đáng xem, để cảm thấy ngày hôm nay không đến nỗi nhàm chán, tệ hại ^^.

Cười, từ đầu đến cuối. Câu đầu tiên "Ten thousand pages, my life and loves. That 's just about one woman for every page (my god ^^). God, i'm tired!" Hư hư hư, chết mất thôi, giọng ông già lụ khụ nghe đến buồn cười. Và một trong những câu cuối "Victoria and I lived happily ever after (rất ổn, rất cổ tích). Just not together". =)) Chết mất!!!

Kịch bản bất ngờ từ đầu đến cuối, rất thu hút, diễn xuất thì miễn bàn. Mình cực kì thích cặp đôi Casanova - Francesca, quá lý tưởng :) . Ngoài ra, thu hút mình nhất phải kể đến nhạc trong phim. Âm nhạc tuyệt vời, mê mẩn. Xem phim xong hì hục tìm mãi mới ra soundtrack của phim. Thích nhất "The legend of Casanova" của Jeanne-Philippe Rameau, rất hợp để nghe lúc đọc sách, học bài, thư giãn...

Mình đã không biết Health Ledger là một người đẹp trai như thế :D . Mình có đọc tin giải Oscar 2009 Diễn viên nam phụ xuất sắc nhất được trao cho diễn viên quá cố Health Ledger. Lúc ấy cứ nghĩ Health Ledger là một ông già :( , hoặc cũng cỡ 40 tuổi. Bây giờ xem xong phim này, đọc thêm một số thông tin, mới biết Health Ledger ra đi ở tuổi 28, còn rất trẻ. Trước đây mình cũng đã xem bộ phim đình đám có anh ta đóng "Brokeback Mountain", nhưng không nhận ra anh ta :( . Kể ra cũng buồn thật, trẻ và tài năng...

À, thêm nữa, Casanova là một nhân vật có thật =)) , trở thành một kiểu "huyền thoại" rồi. Nhưng hình như không đến 10.000, trong cuốn sách ông ấy viết thì có gần 300 người, nhớ như thế.

Mình rất thích câu của bà mẹ Francesca nói về tình yêu : "Love...It 's the weather being good everyday, because wind and rain are just another kind of good weather. That 's love". Lần đầu tiên nghe một định nghĩa thú vị như thế về tình yêu ^^.

Ôi, xem lại lại càng thấy thích :x .

Tuesday, April 7, 2009

Ai Là Triệu Phú


Vừa xem "Ai là triệu phú".

5 câu đầu không tính, không có gì đặc sắc. Câu thứ 6 khá dễ : " 'Truyện Kiều' được Nguyễn Du viết bằng chữ viết nào"? Đáp án là chữ Nôm. Tuy nhiên câu này hơi "khoai" với anh chàng học chuyên ngành công nghệ nano và anh ta đã chọn 50/50.

Câu 7 : "Quốc gia nào sẽ đăng cai tổ chức Thế vận hội Olympic 2012?". Không cần suy nghĩ "Anh" (Từ năm 2005 - lớp 10 mình đã xem đoạn phim của Anh quảng cáo để được chọn đăng cai Olympic 2012, và từ năm 2007 thì các chương trình truyền hình liên tục hỏi câu này). Đáp án A. Anh, B. Mỹ, C. Nam Phi, D. Trung Quốc. Anh bạn đó chọn Anh sau khi suy luận, loại trừ các phương án C, D và nhớ ra chi tiết quan trọng là Trung Quốc trao cờ cho Anh khi kết thúc Olympic Bắc Kinh. Qua.

Câu 8 : "Tam nguyên Yên Đổ là tên gọi của ai?" "Tam nguyên Yên Đổ Nguyễn Khuyến" là cụm từ đi liền nhau dễ nhớ và câu hỏi này mình đã trả lời ít nhất 10 lần từ hồi cấp 2 tới giờ, hic. Không vấn đề gì với anh bạn kia.

Câu 9 : "Tổng thống Barack Obama là tổng thống thứ bao nhiêu của nước Mỹ?". Nghĩ ngay W.Bush là 43, nghĩa là Obama là 44. Nhưng sau đó mình lại hơi băn khoăn khi có 1 phương án là 46 :( . Đáp án là 44. Có mỗi việc này mà chưa bao giờ dứt điểm được : cái gì nảy ra đầu tiên thì khả năng đúng là cao nhất (đa số), vì nó phải có cơ sở thì mới tồn tại trong đầu mình. Câu này anh bạn đó qua dễ dàng.

Câu 10 : "Nhà văn Nhật nào đã được trao giải Nobel Văn học?" Lúc mới nghe câu hỏi, trả lời là Murakami, nhưng "phanh" lại ngay khi thấy các đáp án. A. Kawabata Yasunari, B. Không nhớ, C. Không nhớ, D. Murakami Haruki. Câu trả lời là Kawabata. Murakami rất nổi tiếng nhưng chưa giành được giải Nobel, chỉ có một số giải khác. Sách giáo khoa bọn mình học không có nói về Kawabata nhưng sách chương trình mới thì có, và mình chắc chắn Kawabata đã đoạt giải Nobel.

Rõ ràng văn học là điểm yếu của anh bạn này. Anh ta chọn sự trợ giúp gọi điện cho người thân. Gọi cho một anh bạn, được thông báo là máy tính đã sẵn sàng trước mặt. Lúc anh ta bắt đầu đọc câu hỏi cho bạn thì mình cũng bắt đầu đóng vai trợ giúp. Phải công nhận là ông anh này rất xui. Đầu tiên là đáp án dài, khó nhớ, gây khó khăn cho người trợ giúp. Nhưng cái này chẳng là gì cả so với một cái còn trái khoáy hơn : Nhật Bản có 2 nhà văn được trao giải Nobel, Kawabata năm 1968, và Oe Kenzaburo năm 1994.

Kết quả google hiện ra toàn là Oe Kenzaburo, đến kết quả cuối cùng của trang thứ nhất mới thấy thông tin Kawabata. Mình kịp tìm ra đáp án, ở khoảng giây 27. Nhưng người bạn trợ giúp thực sự kia không may mắn như thế, anh ta không thấy Kawabata, đến nửa sau giây 29 mới kịp nói "Kenzaburo" nhưng không ai nghe được anh ta nói cái gì (mình nghe được vì mình biết anh ta muốn nói cái gì ^^). Thế là "đi" một sự trợ giúp.

Anh bạn người chơi xác định câu thứ 10 là câu quan trọng, dốc luôn sự trợ giúp cuối cùng sau khi khán giả trường quay trợ giúp Kawabata và Murakami ngang ngửa nhau. Người đầu tiên trong tổ tư vấn, thầy giáo dạy Sử ở Bắc Giang, trả lời là Murakami. Mình ghét nhất những người tư vấn sai, không thể nào chấp nhận được. Người thứ hai, chị sinh viên năm 3 trường Đại học Thăng Long (hình như thế) trả lời là Kawabata, không đưa thêm thông tin gì khẳng định. Người thứ ba, nữ sinh viên năm đầu trường Kinh tế quốc dân trả lời Kawabata, không nói gì thêm để củng cố đáp án.

Mình thấy hơi lo, nếu là mình thì sẽ chọn ông giáo viên :( , vì hai cô sinh viên này cũng không phải thuộc chuyên ngành liên quan văn học, với lại "giáo viên" nghe có vẻ ổn ổn. Nhưng anh bạn kia sáng suốt hơn mình, chọn theo 2 cô sinh viên. Chúc mừng, qua câu 10, đồng thời hết tất cả các sự trợ giúp.

Đến lúc này, mình mới sực nhớ ra, mình chưa hề sử dụng bất kì sự trợ giúp nào. Woa, không tệ chứ nhỉ, qua 10 câu mà không cần sử dụng sự trợ giúp :) , nghĩa là mình còn 4 sự trợ giúp cho 5 câu hỏi tiếp theo, he he, nghe hấp dẫn quá. Nãy giờ mình thấy câu hỏi không khó nên không tập trung xem, không để ý là câu thứ mấy. Hi hi, khoái ^^.

Bắt đầu đến hồi gay cấn. Câu 11 : "Đèo Pha Đin (hay còn gọi là Phạ Đin) theo tiếng Thái nghĩa là gì?" Ặc, đầu hàng. A. Nắng và gió, B. Mây và gió, C. Trời và mây, D. Trời và đất. Loay hoay mãi, cuối cùng mình đoán "C. Trời và mây." Anh bạn kia chọn "D. Trời và đất". Chỉ mất 3 giây cả thao tác và biết được kết quả từ google : "Phạ" là "Trời", "Đin" là "Đất". Anh bạn này thông minh hơn mình rùi.

Câu 12 : "Lịch dương ra đời đầu tiên tại nước nào?" Hu, thế đấy, mình đã định ngâm cứu mấy thể loại lịch, nhưng chưa kịp tìm hiểu gì thì nó đã hỏi thế rùi. A. Ai Cập, B. La Mã, C. Israel, D. Hy Lạp. Hù hù, băn khoăn giữa A và D, chọn D. Anh bạn kia dừng chơi. Anh ta nghĩ giống mình, Hy Lạp. Đáp án là A. Ai Cập.

Kết thúc cuộc chơi, có thể coi là thành công, bác Lại Văn Sâm cũng rất thích anh bạn này.

Nếu là mình mình vẫn có thể đi tiếp. Nhưng cũng nếu là mình, chỉ trước đó 30 phút mình đã trả lời sai cả câu 7 lẫn câu 8 ở phần chơi của một chị người Nghệ An. Thế mới biết may mắn đóng vai trò lớn như thế nào.

Lấn sân một chút, chương trình "Đấu trí". Lâu rồi không thấy "tung tích" chương trình này, không biết có tiếp tục làm nữa không. Mình khá thích chương trình này, cái vụ tự giới thiệu bản thân và nói thật, nói dối khá là hay, chơi cũng gay cấn. Nếu là mình thì sẽ nói dối từ đầu tới cuối, nói ngược 100% sự thật :D . Các câu hỏi cũng hay, có vẻ hợp gu mình ^^.

Nói về trận chung kết. Điểm số cuối cùng của mình cao hơn người vô địch 800 điểm (hay 600?). Điểm của bố còn cao hơn, hơn người vô địch 1200 điểm. Tuy nhiên, trên thực tế mình đã "chổng vó" từ trận bán kết, không vào được chung kết :( .

Mình sẽ đăng kí tham gia những chương trình gameshow truyền hình, chắc chắn thế, nhưng còn lâu nữa, vẫn đang trong giai đoạn chuẩn bị. Sớm nhất cũng phải năm mình 23 tuổi, còn không thì mình thấy 28 tuổi là thích hợp (kiếm tiền lấy chồng :D ). Vancouver và Sarica bảo mình nên thi sớm sớm, nếu không 1,2 năm nữa kiến thức rơi rụng, sẽ quên hết. Mình hoàn toàn không đồng ý.

Mình thấy hiện nay mình chưa biết đủ nhiều để trả lời được các câu hỏi. Với lại lượng kiến thức mình đang có hoàn toàn theo kiểu lượm lặt, tình cờ đọc được, nghe thấy ở đâu đó, nên về cơ bản là hổng. Mình muốn hoàn thiện kiến thức một cách có hệ thống (để làm điều này tốt nhất là có một người đồng hành). Với lại kiến thức không chỉ là kiến thức sách vở mà còn là kiến thức xã hội, thu nhận từ cuộc sống. Có lần mình đã không trả lời được câu hỏi thứ 4 về một món ăn ở miền Nam :( . Mình sẽ đi thi khi mình cảm thấy tự tin với vốn kiến thức mình góp nhặt được. Cơ hội đi thi là chỉ một lần trong đời, nên không thể bỏ phí.

Còn cái kiểu rơi rụng kiến thức như Vancouver và Sarica nói thì mình có thể nói luôn đó là do học vẹt mà ra. Mình rành kiểu đó quá mà. Mình đã từng học thuộc tên và thủ đô của tất cả các quốc gia trên thế giới (194) trong 2 tuần, kể tên toàn bộ trong vòng 15 phút và quên 1 tháng sau đó. Mà đấy là mình chưa "vẹt" lắm đâu nhé, mình học theo bản đồ, học từng châu lục nên có thể nhớ khá chính xác vị trí các quốc gia, nhưng vẫn quên nhanh chóng như thường. Chẹp, đành học lại tử tế hơn vậy.

Kiến thức thực sự thì không thể có kiểu "rụng rơi" như thế được. Chỉ là lâu ngày não lười hoạt động nên lúc cần thì không "động não" kịp thôi.

Cố lên ^^!

Monday, April 6, 2009

Любэ - "По высокой траве"


Kể ra ông anh nào đó nói đúng thật. Thật tiếc nếu chưa từng nghe Любэ (Liube). Bài đầu tiên của Liube mình nghe là "Конь" trên youtube, rất ấn tượng. Bài thứ hai là "По высокой траве". Chưa hiểu hết lời bài hát, nhưng những gì mình nghe được đủ khiến mình thấy thật thấm thía với giọng hát của Liube.

Giai điệu rộn ràng, giọng hát trầm ấm, mạnh mẽ. Cảm giác nỗi buồn của mình nhỏ bé lại.

Clip của bài hát này thực sự là một bộ phim. Chưa từng xem clip ca nhạc nào như vậy. Tuyệt đẹp.





Сколько зим, сколько лет,
Сколько вод утекло,
Сколько жизней прошло без меня,
Сколько жизней ушло от меня.

Я вернулся домой,
А виски сединой
Припорошило в дальних краях,
Да и грудь вся в сплошных орденах.

По высокой-высокой траве
Я пройду в полный рост.
Полной грудью вздохну воздух этих полей,
Мной давно позабытый на вкус.

Меж высоких стогов
Золотая стерня.
Ну-ка, встану босою ногой –
Теплотой обласкает земля

Через пару шагов
Поле вспомнит меня.
С возвращением, скажет, домой.
С возвращеньем домой, старина.

По высокой-высокой траве
Я пройду в полный рост.
Полной грудью вздохну воздух этих полей,
Мной давно позабытый на вкус.

Ни кола, ни двора,
Кто-то скажет в укор,
Ничего не нажил, не скопил,
Только верой и правдой служил.

Но богаче меня
Нет на свете с тех пор,
Как на землю родную ступил,
Как прошелся по ней босиком.

По высокой-высокой траве
Я пройду в полный рост.
Полной грудью вздохну воздух этих полей,
Мной давно позабытый на вкус.