Tuesday, August 9, 2011

Bangkok - Hà Nội

Say từ Bangkok say về Hà Nội.
Bước ra khỏi giường làm theo những gì mọi người bảo, phó mặc hành lý cho các bạn thu xếp.
Bước lên xe ra sân bay trong mông lung đầu óc và mỉm cười ngớ ngẩn với ý nghĩ không biết mình đã bỏ quên những gì ở khách sạn, ngoài thứ mình biết chắc chắn nhất đã bỏ quên là ví tiền.
Ra sân bay lại răm rắp bám đuôi làm mọi thủ tục theo các bạn, không có khái niệm về mọi việc đang diễn ra.
Lên máy bay ngủ một mạch cho đến khi cơn đau tai đánh thức báo hiệu đã tới Nội Bài, 2 tiếng hay 30 phút?
Xuống máy bay, bắt taxi về cùng bạn, chia nhau về nhà, mất một lúc mới đọc đúng địa chỉ cho xe ôm.
Phòng trọ, căn nhà Hà Nội điển hình.
Buổi chiều cô gọi điện hẹn ở Ngã tư Sở mà nghĩ mãi mới hình dung ra đó là chỗ nào.
Nhìn chiếc váy đang mặc, nghĩ xem đã mua ở đâu và cảm tưởng như mình mua nó ở nước ngoài. Một con phố lạ, kiến trúc phương Tây và một người bạn giờ đang ở trời Âu.
Buổi tối lượn xe máy dạo quanh phố cổ để biết mình đang ở Hà Nội. Cầm tay lái chở em My 3 tiếng mà vẫn thấy chưa tỉnh.
Hà Nội Hà Nội, ngắm nhìn, mỉm cười và lẩm nhẩm như một câu thần chú: "Hà Nội Hà Nội".

Nhưng hết thảy chỉ nghe lưu luyến bên tai một âm giọng Thái trầm và hình ảnh nhảy nhót của ánh mắt ở Bangkok nói rằng "ต้องเจอกัน", thấy mình vẫn đang trong cơn mơ hư ảo với bàn tay bao bọc nhẹ siết níu lúc ra đi.
Say thật.

1 comment: